XEM XUÂN CUNG ĐỒ
![]() ![]() ![]() Bàn luậnNhân phim đam mỹ bị cấm, nghĩ về tình tri kỷChỉ anh hùng mới bao gồm tri kỷ, không tồn tại tình các bạn giữa kẻ cướp. ![]() Văn & ChữGửi bác Phúc Bồ: về Xuân Cung Đồ và dòng “hư” trong lầu hồng Mộng 21. 11. 15 - 7:58 amAnh NguyễnNgày hôm trước, bác bỏ Phúc nhân tình có nói tới cái túi thơm thêu hình trai gái vào Hồng lâu Mộng. Bạn nào mê thích đọc truyện lấy toàn cảnh Trung Quốc thời trước chắc thỉnh thoảng đang thấy nhắc đến món này. Vào Lộc Đỉnh Ký, Vi tiểu Bảo mang ra mấy tấm Xuân Cung Đồ khiến Đa Long chúi mũi vào, Vi tè Bào vượt cơ đánh tráo tù hãm nhân Mao Thập Bát. Trong Gót sen tía tấc, thời gian Qua hương thơm Liên đi lấy chồng bà nội dúi đến cô song hài bao gồm thêu hình nam chị em bằng chỉ đen, chỉ đỏ để con cháu gái thuộc xem với chú rể. Minh sử cho biết thêm Gia Tĩnh (Vào năm Gia Tĩnh triều Minh…) cũng là một trong người nghiện thị dâm – đơn vị vua chỉ định cho lò gốm Cảnh Đức Trấn tạo nên sự những món bát uống trà ngự dụng, khi đổ nước sôi vào sẽ hiện hình nam bạn nữ ái ân. Xuân Cung Đồ đạt cho cực thịnh làm việc cuối thời bên Minh. Thể một số loại tranh Shunga (tranh xuân) tương tự như của tín đồ Nhật cũng bắt nguồn từ Xuân Cung Đồ Trung Quốc. ![]() Một bộ Xuân Cung Đồ có nhiều hình minh hoạ phía dẫn, gọi là “pillow book” – sách gối đầu giường? Xuân nghĩa là… mùa xuân, ẩn dụ mang đến sex, vì mùa xuân là mùa trai gái vừa lòng hoan, nên có câu “lòng xuân phơi phới”. Cung là… cung điện, call thế cho có vẻ quý tộc và đỡ thô thiển. Ngoài ra, vua chúa, quan lại lại đều có năm thê bảy thiếp, những mẩu chuyện kì túng về cuộc sống phòng the của họ có sức cuốn hút đặc biệt với tầng lớp thị dân, nên bối cảnh của Xuân Cung Đồ thường mượn dáng vẻ trong cung là do vậy. (Cũng như thời nay chúng ta theo dõi tin tức về giới hoàng thân quốc say đắm và khôn cùng sao, tin tức càng dính dáng chút hương thơm sex càng cung cấp chạy). Đồ là bức vẽ, như trong thiết bị hình, đồ họa. ![]() Tranh vẽ cùng bề mặt trong của lọ thủy tinh đựng thuốc lá Xuân Cung Đồ có tương đối nhiều thể một số loại phong phú, trường đoản cú tranh giấy, tranh thêu, cốc tách sứ, vỏ hộp sơn mài, giầy dép, vỏ hộp thuốc lá,… tuy vậy Xuân Cung Đồ vẽ trên giấy hoặc lụa vẫn rất được yêu thích hơn cả vỉ nhỏ nhắn, dễ dàng cuộn lại đưa đi hoặc… che đi trong ống tay áo, dưới gối. Thời buổi này hiếm gồm Xuân Cung Đồ nguyên bản, vì tương đối nhiều tác phẩm đã biết thành phá hủy trong chiến tranh, bí quyết mạng Văn hóa, và vì những công ty Nho cổ hủ (như ông trả Chính). Đó là một điều xứng đáng tiếc, vị qua đều tác phẩm này chúng ta có thể học được nhiều về y phục, con kiến trúc, lễ nghi,… thời xưa. Bàn chân nhỏ tuổi xíu của bầy bà có sức quyến rũ đặc trưng với người Trung Quốc. Tục bó chân ngơi nghỉ Tàu là 1 trong những phong tục dã man, giết thịt chết tối thiểu 10% trẻ em gái trước tuổi vị thành niên. Thế nhưng gót sen… bốc hương thơm vẫn được sùng bái cho tới hết đời công ty Thanh, thậm chí còn người ta đi xin hỏi cưới chỉ coi chân chứ không xem mặt. Nhắc tới sự quyến rũ của người phụ nữ, nhiều số họ liên tưởng tới cỗ ngực căng đầy, eo nhỏ xinh xinh, đôi môi mọng,… nhưng cẳng chân mới là thành phần khiến người đàn ông china hồi xưa mê mẩn. Thế mới thấy tiêu chuẩn cái đẹp quả thật là 1 trong thứ “social construct”. Kể tới đây tôi bỗng dưng nghĩ đạo diễn Quentin Tarantino (một kẻ mê cẳng chân phụ nữ) ắt là sinh nhầm thời với nhầm quốc gia. ![]() Tranh tố nữ nước trung hoa – đàn bà thêu hài hoa sen Ngày ni ta coi việc bó chân là một trong tàn dư văn hóa, một hủ tục đáng sợ, nhưng thời trước người trung hoa lại coi những dân tộc bản địa không bó chân là hèn văn minh. Đối cùng với họ, vấn đề sờ mó cẳng bàn chân là hành vi tính dục về tối gợi cảm. Lý Lạp Ông liệt kê 48 cách chăm lo bàn chân. Lâm Ngữ Đường, người sáng tác cuốn Sống đẹp, vẫn học đến bậc ts ở Harvard, tuy vậy vẫn ủng hộ việc bó chân. Trong Kim Bình Mai gồm đoạn Tây Môn Khánh cố tình làm rơi đũa để sờ mó bàn chân Phan Kim Liên. Càng cuốn hút thì lại càng bị cấm kị, vì vậy trong những bức Xuân Cung Đồ thậm chí thiếu phụ có lõa thể thì cẳng chân cũng không nhằm lộ. Một câu hỏi lớn vào Hồng học khiến cho nhiều học tập giả tranh cãi là: những nữ nhân vào Hồng thọ Mộng gồm bó chân hay không? ![]() Nữ giới trong Xuân Cung Đồ vẫn không cởi bỏ hài và vải bó chân Bàn về chiếc “hư” của Hồng thọ Mộng chắc đề nghị mất một cuốn sách, xuất xắc ít ra là một luận án thạc sĩ văn học. Theo cảm thấy còn nông cạn của tôi, thì trong Hồng thọ Mộng cái đẹp của tính dục tỉ lệ thành phần nghịch với việc phô trương. Người sáng tác và đưa Bảo Ngọc coi đa số cuộc dâm ô của đưa Trân, đưa Xá như hành vi lợm giọng của các con vật. Nhân thiết bị Tiết Bàn với hầu hết trò bậy bạ với cả trai lẫn gái bị mọi bạn chán ghét, coi thường. Số đông chuyện xấu xí tồi bại như Tần Khả Khanh dục tình với ba chồng, đồng đội ni cô sống am Thủy Nguyệt tơ tình được nguỵ trang khôn khéo nhưng rồi vẫn có ngày vỡ lẽ lở cùng bị trừng phạt. Đại Ngọc không xem Xuân Cung Đồ tuy nhiên đọc sách “gió trăng” như Tây Sương Ký đã biết thành Bảo quẹt trách cứ. Giả chủng loại cũng luôn luôn nhớ giáo huấn bè bạn con cháu lúc nghe hát về kiểu cách cư xử chính xác của bậc tè thư. Trở lại câu chuyện con ngốc nhặt được túi tú xuân ngơi nghỉ hồi 73. Vấn đề này tạo ra một vụ xôn xao từ trên xuống dưới ở đưa Phủ, khiến cho Thám Xuân bực tức đùng đùng, chả khác nào một vụ “cách mạng Văn hóa” nho nhỏ. Vào một chừng mực nào đó, nó báo trước sự việc suy tàn, rệu rã của phòng họ Giả lẫn cả về vật chất lẫn tinh thần. Ông Hạ Chí Thanh so sánh việc này cùng với sự xuất hiện thêm của con rắn trong Eden. Sau khi loài rắn xuất hiện thêm thì Adam cùng Eve mắc tội bị đọa xuống trần. Như sẽ nói ở bài bác trước, Đại quan viên chính là hiện thân bên dưới hạ giới của “Thái hư ảo cảnh,” một vườn địa đàng vị trí trần thế. Mặc kệ những sự việc dơ diễn ra vào hai che Ninh, Vinh, Đại quan tiền viên là một khu vườn cấm tuyệt đối tinh khiết, loại tình thân Bảo Ngọc và các thiếu nữ luôn dừng chân tại lễ chứ không khi nào đi vượt giới hạn. Cơ mà sự xuất hiện thêm của túi tú xuân đã phá vỡ sự trong trắng đó, báo trước khí số công ty họ mang tới hồi cạn kiệt. “Adam” Bảo Ngọc và những “Eve” tè thư lần lượt fan thì chết, người bị bắt cóc, bạn mất trí, bạn bỏ đi tu, fan lấy chồng xa, bạn bị ngược đãi,… Ở đây, tính dục đó là một thứ “nguyên tội”, là khu vực bắt mối cung cấp nỗi thống khổ của những cư dân Đại quan tiền viên – một dương thế thu nhỏ. ![]() Bảo Ngọc hưởng lạc thú sống Thái hỏng ảo cảnh Bất chấp điều đó, Tào Tuyết Cần trọn vẹn không lên án tính dục, ông vẫn biểu hiện nó với tất cả những cung bậc từ bỏ lãng mạn mang lại thô phàm. Từ hồi trang bị năm, Tào Tuyết cần đã làm cho Bảo Ngọc đoàn tụ với chị em tiên trong giấc mộng, rồi lại nếm mùi hương đời cùng với Tập Nhân quanh đó đời thực. Mà lại trong truyện của ông, tuyệt đỉnh của tính dục nằm ở sự ẩn ý, là loại vòng đeo tiếp giáp vào bắp tay tròn trịa của “Dương Quý Phi” Bảo Thoa khiến Đại Ngọc phạt ghen, là thắt sống lưng đỏ liên kết nhân duyên Tập Nhân-Tưởng Ngọc Hàm, hay kín đáo rộng là cành hồng mai Diệu Ngọc bộ quà tặng kèm theo cho Bảo Ngọc. Ân ái với nhau chưa chắc đã là gồm tình – tình nằm ở một chiếc chạm tay, một ánh nhìn, và cao hơn nữa cả là sinh hoạt trong lòng, trong quan tâm đến hướng về nhau. Nàng tiên vào giấc mộng đã nói cùng với Bảo Ngọc: “Dâm dù một lẽ, dẫu vậy ý thì không giống nhau. Phần nhiều kẻ hiếu dâm trên đời chẳng qua là ưa dung nhan đẹp, mê thích múa hát, đùa cợt không chán, ‘mây mưa’ bừa bãi không chừng, chỉ hại thiên hạ không đủ mỹ phụ nữ để cung điều vui chốc lát đến mình, kia là phần nhiều hạng ngốc xuẩn, chỉ biết thú vui hình thức thôi. Như anh, khi mới sinh ra đã mang 1 mối mê mẩn tình, họ gọi vậy là ‘ý dâm’. Nhì chữ ‘ý dâm’ chỉ hoàn toàn có thể hiểu ngầm vào lòng, chứ cần yếu nói ra miệng được”. Vào Hồng lâu Mộng, một cái lá, một hoa lá cũng tràn trề tình ý. Có lẽ đấy bắt đầu thật sự là đẹp, cơ mà cũng thiệt là “hư” vậy |