Vợ Bất Lương Có Chút Ngọt
Giới thiệu: "Người này, khẩu vị bao gồm cần nặng gắng không, vậy cơ mà cũng ăn uống được?"Tỉnh dậy, cô quan sát mình vào gư... More
Bạn đang xem: Vợ bất lương có chút ngọt
You are reading
Cô vợ độc ác có chút ngọt ngào
General FictionGiới thiệu: "Người này, khẩu vị có cần nặng thế không, vậy mà lại cũng nạp năng lượng được?"Tỉnh dậy, cô quan sát mình vào gương, đầu tóc thì rối tung, fan thì đầy...
Kiếp trước, Diệp Quán Quán chỉ cảm thấy mình đánh mất sự vào sạch, cực kỳ có lỗi với Cố Việt Trạch, vày đó không hề phản bác bất kỳ lời khó nghe nào của anh. Nghe anh nói anh bất đắc dĩ, cô lập tức tha thứ, biết anh đến đưa mình rời khỏi đây, cô càng càng là cảm động không thôi, cảm thấy trong lòng anh vẫn còn có mình. Đúng là dại dột đáng thương.Cô không biết, chẳng qua lòng tự trọng của người đàn ông trước mặt mình đang tác oai vệ tác quái mà thôi. Tốt xấu gì cô cũng từng là vị hôn thê của Cố Việt Trạch, bây giờ lại làm tình nhân của Tư Dạ Hàn, nếu như chuyện này bị đồn ra ngoài, mặt mũi của anh phải đặt vào đâu? Vào lúc Cố Việt Trạch nói câu sẽ đưa cô rời khỏi, Diệp Quán Quán cảm nhận được nhiệt độ bốn phía đột ngột lạnh đi rất rõ ràng.Ngay tại một chỗ tối, cách vị trí của Diệp Quán Quán vài bước. Khuôn mặt của người đàn ông như hòa cùng bóng đêm, hơi thở ác độc quanh người không khống chế được sự tàn sát bừa bãi nữa, giống như một giây sau, anh sẽ khuấy đảo con người cô nát ra, cắn nuốt xương thịt không thừa một chút nào. Giờ phút này, mồ hôi của phụ tá Hứa Dịch đứng cạnh Tư Dạ Hàn đã rơi như mưa, hai chân càng không ngừng run lên.Cái đồ phá hoại cuộc sống người khác, cô gái này dám qua mắt lão đại, đêm khuya bỏ trốn với tên đàn ông lỗ mãng, làm lão đại phải đội nón xanh! Kể từ khi Diệp Quán Quán xuất hiện bên cạnh lão đại, cấp dưới như bọn họ không có một ngày lành nào, lão đại càng nổi lửa giận, tất cả bọn họ càng phải gánh chịu tai ương.
Xem thêm: Truyện Quả Bầu Mẹ - Tóm Tắt Bài Quả Bầu Mẹ
Xem thêm: Sự Thật Rùng Rợn Về ' Đầu Trâu Mặt Ngựa, Đầu Trâu Mặt Ngựa
Mà cái cô gái này, am hiểu nhất chính là chọc giận Tư Dạ Hàn.Lần này, lửa giận của người nào đó đã bốc cực cao, đủ để thiêu rụi cả thủ đô thành tro tàn rồi! Hứa Dịch tuyệt vọng nhắm chặt mắt lại, không cần nhìn cũng có thể đoán được kế tiếp đỉnh đầu lão đại sẽ xanh đến mức nào... Cố Việt Trạch thấy Diệp Quán Quán bất động, vẻ mặt anh hiện lên một chút không kiên nhẫn, nhào thẳng tới cô và vươn tay ra, muốn kéo cô đi.Diệp Quán Quán nhanh nhẹn lùi về phía sau một bước, tránh để đối phương chạm vào."Quán Quán?" Cố Việt Trạch nhíu mày.Vẻ mặt Diệp Quán Quán lạnh lùng: "Cố Việt Trạch, tôi có nói mình muốn đi theo anh sao?" Ánh mắt Cố Việt Trạch mang theo sự thương hại: "Quán Quán, người có thân phận như Tư Dạ Hàn chỉ biết chơi đùa em mà thôi, em làm vậy để trả thù anh, cứ như thế sẽ lãng phí bản thân mình đấy!" trong ấn tượng, Diệp Quán Quán yêu mình đến chết đi sống lại, hơn nữa từ trước tới giờ mình nói gì cô ấy nghe nấy, đến nên Cố Việt Trạch coi như cô đang muốn khiến mình chú ý. "Lãng phí bản thân?"Diệp Quán Quán giống như nghe thấy một câu chê cười, cô cười lạnh, mở miệng nói: "Tư Dạ Hàn có tiền hơn anh, có thế hơn anh, giá trị nhan sắc cao hơn anh, vóc người đẹp hơn anh. đến dù tôi ngủ với anh ấy một lần, anh ấy cũng mạnh hơn anh cả đời! Ai mang đến anh sự tự tin để nói ra mấy câu đó vậy?" "Em..." Cố Việt Trạch hoàn toàn không ngờ Diệp Quán Quán sẽ nói vậy, sắc mặt anh bỗng chốc trầm xuống. Cùng lúc đó, trong chỗ tối, người nào đó với hơi thở điên cuồng, tàn sát bừa bãi vây quanh thân chợt giống như dã thú được vuốt lông, bỗng nhiên yên tĩnh trở lại. Vẻ mặt Hứa Dịch như sống sót sau tai nạn, anh ta tởm ngạc không thôi, nhìn về phía Diệp Quán Quán. Cô Diệp này, sao hôm nay lại khác thường thế? Mấy lời này hoàn toàn không giống mấy lời mà cô có khả năng nói ra, không phải cô yêu Cố Việt Trạch đến chết đi sống lại sao?Hẳn là phải gấp gáp bỏ trốn với Cố Việt Trạch mới đúng chứ!Chẳng lẽ là lạt mềm buộc chặt?Lần này, Cố Việt Trạch thật sự nổi giận, giọng điệu cảnh cáo, cực kỳ sẵng giọng: "Quán Quán, em đừng có dùng tính khí trẻ nhỏ đó mà đùa giỡn! Tư Dạ Hàn ác độc thô bạo, thích giết người thành tính, em có biết tay anh ta đã chạm qua bao nhiêu mạng người không? Ở bên cạnh loại người như vậy, em không muốn sống nữa sao?!"Trước lời cảnh cáo mãnh liệt của Cố Việt Trạch, Diệp Quán Quán chỉ lười biếng ngáp một cái, một giây sau, đuôi mắt thâm thúy của cô nhếch lên, liếc xéo rồi nói rất buồn bã: "Vậy thì sao chứ? Chết dưới hoa mẫu đơn, thành quỷ cũng phong lưu mà ~ "