THƠ/ TRUYỆN DÀNH CHO BÉ 4

  -  

Kể chuyện cho bé xíu 4-5 tuổi mỗi tối trước lúc đi ngủ sao để cho con hứng thú? Hẳn với một số phụ thân mẹ đây là một câu hỏi lớn. Vì, ko phải trẻ như thế nào cũng mê say nghe truyện giỏi đọc sách. 4 – 5 tuổi là độ tuổi mà bé xíu con nhận thức được rất nhiều thứ trong cuộc sống. Ở giai đoạn này, bố mẹ đề nghị nuôi dưỡng nhân bí quyết và trí tưởng tượng mang lại trẻ. Tập cho nhỏ thói thân quen nghe truyện, nghe đọc sách là rất cần. Điều này sẽ rất hữu ích cho trẻ. Bọn họ hãy thuộc điểm qua túng thiếu quyết góp trẻ thích thú nghe truyện. Cũng như, 3 câu chuyện tuyệt điển hình được đề cập. Qua đó, bố mẹ bao gồm thể áp dụng kể cho nhỏ xíu ngay nhé.

Bạn đang xem: Thơ/ truyện dành cho bé 4


*
*
*
*
*
*

Sử dụng ngôn ngữ sáng tạo là một vào những bí quyết giúp nhỏ bé phát triển tư duy và khả năng từ vựng tốt. Ảnh: Internet.


2. Top 3 câu chuyện hay dành cho bé xíu 4–5 tuổi

Ngày nay, đa số những bậc phụ huynh đều nhờ đến công nghệ để bé dễ dàng đi vào giấc ngủ. Tuy nhiên, thiết bị công nghệ như: tivi, điện thoại, một số đồ chơi bằng điện tử chỉ bao gồm thể có tác dụng thú vui tiêu khiển. Chúng trọn vẹn không tất cả khả năng giúp bé ngủ ngon giấc với phát triển toàn diện. Thậm chí những món đồ điện tử còn ảnh hưởng đến sức khỏe của trẻ về thọ dài. Cũng chính vì vậy, kể chuyện cho bé 4-5 tuổi nghe mỗi tối là biện pháp tốt nhất để giúp trẻ ngủ ngon và phát triển tư duy.

2.1. Cô bé xíu quàng khăn đỏ – chuyện kể cho nhỏ nhắn 4-5 tuổi phổ biến nhất

2.1.1. Nắm tắt câu chuyện

Ngày xửa ngày xưa, tất cả một cô nhỏ nhắn thường giỏi quàng chiếc khăn màu sắc đỏ, vì chưng vậy mọi người gọi cô là cô bé xíu quàng khăn đỏ. Một hôm, mẹ cô bảo cô sở hữu bánh sang biếu bà ngoại. Trước lúc đi, mẹ cô dặn:

– con đi thì đi đường thẳng, đừng đi đường vòng chó Sói ăn thịt con đấy!

Trên đường đi cô thấy nhiều hoa, nhiều bướm, không nghe lời mẹ dặn cô tung tăng trên nhỏ đường đó. Đi được một quãng thì gặp Sóc, Sóc nhắc:

– Cô bé bỏng quàng khăn đỏ ơi, từ bây giờ tôi nghe mẹ cô dặn đi đường thẳng, đừng đi đường vòng cơ mà?

Cô bé nhỏ không trả lời Sóc với tiếp tục đi đường rừng để hái hoa, bắt bướm.

Cô bé nhỏ quàng khăn đỏ gặp Sói

Vào đến cửa rừng, cô gặp một con chó Sói rất to, đứng trước mặt cô cùng nó cất giọng:

– Này cô nhỏ xíu đi đâu thế?

Nghe Sói hỏi, cô bé xíu sợ lắm nhưng cũng đành mạnh dạn trả lời:

– Tôi đi sang công ty bà ngoại tôi.

Nghe cô nói sang bên bà ngoại, Sói nghĩ bụng: À té ra nó tất cả cả bà ngoại nữa, thế mình ăn cả hai bà cháu. Nghĩ vậy đề nghị Sói hỏi lại:

– công ty bà ngoại cô ở đâu?

– Ở bên đó khu rừng. Loại nhà gồm ống sương đấy, cứ đẩy cửa là vào được ngay.

Sói đến đơn vị bà ngoại của cô nhỏ nhắn quàng khăn đỏ trước

Nghe chấm dứt Sói bỏ cô bé bỏng quàng khăn đỏ ở đấy rồi chạy một mạch đến công ty bà ngoại cô. Nó đẩy cửa vào với nuốt chửng bà ngoại vào bụng. Dứt xuôi nó lên giường nằm đắp chăn giả là bà ngoại ốm.

Xem thêm: Bài Tập Toán Lớp 4: Dạng Toán Tìm Hai Số Khi Biết Tổng Và Hiệu Của Hai Số Đó

Lúc cô nhỏ nhắn đến thấy chó Sói đắp chăn nằm trên giường, cô tưởng “bà ngoại” ốm thật đề nghị hỏi:

– Bà ơi! Bà bị ốm thọ chưa ạ?

Sói không trả lời giả vờ rên hừ…hừ…

– Bà ơi! Mẹ cháu bảo cháu mang bánh sang biếu bà.

– Thế à, thế thì bà cảm ơn cháu và mẹ cháu. Cháu ngoan quá. Cháu lại đây với bà.

Cô nhỏ bé quàng khăn đỏ chạy tức thì đến cạnh giường, nhưng cô ngạc nhiên lùi lại hỏi:

– Bà ơi! Sao hôm nay tai bà lâu năm thế?

– Tai bà nhiều năm để bà nghe cháu nói rõ hơn. Sói đáp.

– Sao mắt bà lớn thế?

– Mắt bà lớn để nhìn con cháu rõ hơn.

Chưa tin, cô nhỏ nhắn hỏi lại:

– Sao từ bây giờ mồm bà khổng lồ thế?

– Mồm bà khổng lồ để ăn thịt con cháu dễ hơn.

Xem thêm: Soạn Văn 7 Vnen Bài 15: Mùa Xuân Của Tôi Ngữ Văn 7 Vnen Bài 15: Mùa Xuân Của Tôi

Nói dứt lời, Sói vùng dậy nuốt chửng cô bé nhỏ quàng khăn đỏ vào bụng. Sói no nê nằm giữa bên gáy o…o…

Bác thợ săn cứu hai bà cháu

Đúng lúc ấy, chưng thợ săn đi qua. Nghe thấy tiếng gáy o o, chưng thợ săn nghĩ không phải tiếng bà cụ buộc phải đẩy cửa vào thì thấy Sói nằm lăn ra ngủ. Bác bỏ thợ săn định bắn nhưng nghĩ ra chắc nó đã ăn thịt bà cụ rồi nhưng vẫn tất cả thể cứu được bà. Bác bỏ thợ săn nghĩ vậy cần rạch bụng Sói, khi mới rạch được vài mũi thì thấy chiếc khăn đỏ chóe. Rạch được một đường nữa thì cô bé quàng khăn đỏ nhảy ra, tiếp theo là bà cụ chui ra từ bụng Sói thở hổn hển. Cô bé vội nhét đá vào đầy bụng Sói. Sói tỉnh giấc nhảy lên nhưng đá nặng quá, nó xẻ khuỵu xuống.