CẢM NHẬN VỀ HÌNH TƯỢNG NGƯỜI LÍNH TÂY TIẾN TRONG ĐOẠN 3

  -  
Cảm nhận hình tượng tín đồ lính Tây Tiến ở đoạn đồ vật ba trong bài thơ để tìm tòi vẻ đẹp tinh thần của những bạn lính Tây Tiến, miêu tả được vẻ đẹp tinh thần của rất nhiều con người tiêu biểu vượt trội cho một thời kì lịch sử vẻ vang một đi ko trở lại.Đề bài:
Nêu cảm nhận của anh (chị) về hình tượng bạn lính Tây Tiến trong đoạn thứ bố bài thơ Tây Tiến (từ Tây tiến đoàn binh không mọc tóc đến Sông mã gầm lên khúc độc hành)

Dàn ý cụ thể cảm dấn đoạn thứ tía bài thơ Tây Tiến

1. Mở bài- Tây Tiến là bài xích thơ tốt nhất, tiêu biểu vượt trội nhất của quang đãng Dũng. Bài xích thơ được quang quẻ Dũng viết vào năm 1948 nghỉ ngơi Phù lưu lại Chanh lúc ông đang xa đơn vị Tây Tiến 1 thời gian.- Đoàn quân Tây Tiến được thành lập và hoạt động vào đầu xuân năm mới 1947. Những người lính Tây Tiến hầu như là thanh niên thành phố hà nội thuộc các tầng lớp không giống nhau, trong các số đó có cả học sinh, sinh viên.- Đoạn thơ buộc phải phân tích là đoạn thứ ba của bài bác thơ, trong những số đó Quang Dũng sẽ khắc họa mẫu tập thể những người dân lính Tây Tiến bằng bút pháp lãng mạn, thấm đẫm lòng tin bi tráng.

Bạn đang xem: Cảm nhận về hình tượng người lính tây tiến trong đoạn 3

2. Thân bàia. Vẻ rất đẹp lãng mạn của người lính Tây Tiến :- biểu tượng tập thể những người lính Tây Tiến được xây dựng bằng bút pháp lãng mạn với khuynh hướng tô đậm các chiếc phi thường, sử dụng rộng rãi thủ pháp đối lập để tác động ảnh hưởng mạnh vào cảm quan fan đọc, kích say mê trí tưởng tượng nhiều chủng loại của fan đọc.
- Trong bài xích thơ, quang quẻ Dũng đã tạo được một không khí, sẵn sàng cho sự xuất hiện thêm trực tiếp của các người lính Tây Tiến tại vị trí thơ thứ tía này. Trên chiếc nền hoang sơ hiểm trở vừa kinh điển vừa dữ dội kì cục của núi rừng (ở đoạn một), với duyên dáng, mĩ lệ, thơ mộng của tây bắc (ở đoạn hai), cho đoạn thơ lắp thêm ba, hình hình ảnh những bạn lính Tây Tiến trực tiếp xuất hiện với một vẻ đẹp độc đáo và kì lạ:Tây Tiến đoàn binh không mọc tóc... Đêm mơ hà nội thủ đô dáng kiều thơm- quang đãng Dũng đã chọn lọc những nét tiêu biểu nhất của không ít người quân nhân Tây Tiến để tạc nên bức tượng phật đài bạn bè đặng bao hàm những gương mặt chung của tất cả đoàn quân. Qua ngòi cây bút của ông, những người lính Tây Tiến hiện ra đầy uy phong và dữ dội khác thường. Thực tế cực khổ thiếu thốn vẫn làm cho tất cả những người lính da dẻ xanh xao, sốt rét làm họ trụi cả tóc.Quang Dũng không thể che giấu đều sự thực tàn ác đó. Song, cái nhìn lãng mạn của ông đang thấy họ nhỏ xíu mà không yếu, đã quan sát thấy bên trong cái hình hài tiều tụy của họ chứa đựng một sức khỏe phi thường. Và ngòi cây bút lãng mạn của ông đã thay đổi họ thành đều bức chân dung lẫm liệt, oai vệ hùng. Loại vẻ xanh xao bởi đói khát, do sốt rét của các người lính, qua cái nhìn của ông, vẫn hiện hữu lên cái oai phong phong của rất nhiều con hổ vị trí rừng thiêng. Dòng vẻ oai phong phong, lẫm liệt ấy còn được diễn tả quan ánh nhìn giận dữ (mắt trừng nhờ cất hộ mộng) của họ ...
- dòng nhìn nhiều chiều của quang Dũng đã hỗ trợ ông chú ý thấy xuyên qua cái vẻ oai hùng, dữ dằn bề ngoài của những người dân lính Tây Tiến là mọi tâm hồn còn siêu trẻ, gần như trái tim rạo rực, ước mơ yêu đương (Đêm mơ tp hà nội dáng kiều thơm). Như vậy, trong tư câu thơ trên, quang đãng Dũng sẽ tạc lên bức tượng phật đài tập thể những người dân lính Tây Tiến không chỉ bằng phần đa đường nét xung khắc họa dáng vẻ bề ngoài mà bé thể hiện tại được cả thế giới tâm hồn bên phía trong đầy ảo tưởng của họ.b. Chất bi thương của hình tượng fan lính Tây Tiến :- khi viết về những người dân lính Tây Tiến, quang quẻ Dũng đã nói đến cái chết, sự hi sinh nhưng không gây xúc cảm bi lụy, tang thương. Cảm giác lãng mạn đã khiến cho ngòi bút ông nói các tới loại buồn, loại chết như thể những làm từ chất liệu thẩm mĩ tạo nên nét đẹp mang chất bi hùng:Rải rác biên giới mồ viễn xứ....Sông Mã gầm lên khúc độc hành.- Khi diễn đạt những bạn lính Tây Tiến, ngòi cây bút của quang đãng Dũng không còn nhấn chìm bạn đọc vào chiếc bi thương, bi lụy. Cảm giác của ông mỗi lúc chìm vào cái bi ai lại được nâng đỡ bằng đôi cánh của lí tưởng, của lòng tin lãng mạn. Chính vì vậy cơ mà hình hình ảnh những nấm mèo mồ đồng chí rải rác chỗ rừng hoang biên giới xa xôi đã trở nên mờ đi trước lí tưởng quên mình vị Tổ quốc của fan lính Tây Tiến. Loại sự thật ai oán những tín đồ lính Tây Tiến gục ngã mặt đường không tồn tại đến cả mảnh chiếu bịt thân, qua cái nhìn của nhà thơ, lại được bọc trong những tấm áo bào quý phái trọng. Cùng rồi, cái bi lụy ấy bị át hẳn đi trong giờ đồng hồ gầm thét dữ dội của dòng sông Mã:
Áo bào gắng chiếu anh về đấtSông Mã gầm lên khúc độc hành.Cái chết, sự hi sinh của những người bộ đội Tây Tiến được nhà thơ biểu đạt thật trang trọng. Tử vong ấy đã tạo được sự cảm thương sâu sắc ở thiên nhiên. Và dòng sông Mã đã trân trọng tống biệt linh hồn fan lính bằng phương pháp tấu lên khúc nhạc trầm hùng.- tóm lại, hình ảnh những bạn lính Tây Tiến trong đoạn thơ này ngấm đẫm tính chất bi tráng, chói ngời vẻ đẹp lí tưởng, mang dáng vóc của những anh hùng kiểu chinh phu thuở xưa một đi không trở lại.3. Kết bài- Tây Tiến là sự việc kết tinh mọi sắc thái vừa khác biệt vừa nhiều mẫu mã của ngòi cây bút Quang Dũng. Nhà thơ đã trí tuệ sáng tạo được biểu tượng tập thể những người dân lính Tây Tiến, mô tả được vẻ đẹp tinh thần của các con người vượt trội cho 1 thời kì lịch sử vẻ vang một đi ko trở lại.- Thơ ca tao loạn chống Pháp đã mô tả thành công hình hình ảnh người lính. Với Quang Dũng, qua bài thơ Tây Tiến lừng danh của mình, đã góp vào viện kho lưu trữ bảo tàng hình ảnh những fan lính đó bức chân dung fan lính Tây Tiến rất khác biệt của mình.
Tây Tiến đoàn binh ko mọc tócQuân xanh color lá dữ oai nghiêm hùngNhưng trước hết, đây là những câu thơ tả thực - thực một biện pháp trần trụi: đồng chí Tây Tiến hồi ấy chuyển động ở đa số vùng núi rừng hiểm trở, rừng thiêng nước độc, chết trận thì không nhiều mà bị tiêu diệt vì bị bệnh thì nhiều, bao gồm con suối cọ chân rụng lông, gội đầu rụng tóc. “Quân xanh” nghỉ ngơi đây có thể hiểu là xanh màu sắc áo, xanh lá ngụy trang với xanh làn da vày thiếu máu. Hầu như hình hình ảnh rất thực đó, vào bài bác thơ, cùng với giọng điệu cùng cách diễn tả lãng mạn của quang Dũng sẽ như mang nghĩa tượng trưng, rất tất cả khí phách. Mười tứ chữ thơ mà chạm khắc vào lịch sử dân tộc hình hình ảnh một đoàn quân phi thường, độc đáo, có 1 không 2 trong cuộc đời cũng giống như trong thơ ca. Đoàn quân của một thuở “xếp cây bút nghiên lên đường chinh chiến” của các chàng trai thủ đô hà nội kiêu hùng, hào hoa.Vì vậy, nặng nề khăn, đau buồn là thế, nhưng các chiến binh Tây Tiến vẫn ko nguôi đi các tình cảm lãng mạn:Mắt trừng nhờ cất hộ mộng qua biên giớiĐêm mơ hà nội dáng kiều thơm.
“Mộng” cùng “mơ” của tín đồ lính được giữ hộ về nhì phương trời: biên cương, nơi còn đầy bóng giặc - mộng làm thịt giặc lập công, cùng Hà Nội, quê hương mếm mộ - mơ những bóng dáng thân yêu. “Dáng kiều thơm”, ấy là vầng sáng lung linh trong kí ức, “tố cáo” nét nhiều tình của người lính. Tuy vậy với các chiến sỹ Tây Tiến, nỗi lưu giữ ấy là sự cân bằng, thư thái trong tâm địa hồn sau mỗi khoảng hành quân vất vả, chứ không hẳn để thối chí nản lòng. Vậy mà lại một thời, câu thơ “đẹp một biện pháp lãng mạn” này đã để cho tác giả của nó và chính bài xích thơ bắt buộc “trải bao gió dập, sóng dồn”.Cổ lai chinh chiến kỉ nhân hồi - xưa nay đi chiến trận, mấy ai trở về, các chiến sĩ Tây Tiến cũng không ngoài tránh đề nghị những mất mát, hi sinh.Rải rác biên cương mồ viễn xứChiến trường đi chẳng tiếc đời xanhSau phần lớn câu thơ rắn rỏi, đẹp nhất đẽ, cho đây, âm điệu câu thơ thốt nhiên trầm cùng trùng xuống để độc giả thấy rõ hơn bản chất của sự việc. Dường như đây là 1 cảnh phim được nạm ý quay chậm. Liệu có còn gì khác thiêng liêng và cao thâm hơn sự hi sinh, chấp nhận đau buồn của người lính. Trên tuyến đường hành quân người chiến sĩ Tây Tiến gặp biết bao ngôi "mồ viễn xứ" của các người nhỏ "chết xa nhà". Nhưng các chiến sĩ ta thấy được với đôi mắt bình thản, do họ đã chấp nhận điều đó. Một trong những động cơ thúc đẩy họ khởi hành là hình hình ảnh người hero da ngựa bọc thây nhưng họ tiếp nhận được vào văn chương sách vở. Một niềm đam mê trong sạch pha chút lãng mạn.
Hai câu thơ cuối tiếp tục âm hưởng trọn bi tráng, sơn đậm thêm sự mất mát mất mát nhưng này lại là một cái chết cao rất đẹp - loại chết văng mạng của bạn lính Tây Tiến.

Xem thêm: Bài 28 Trang 19 Sgk Toán 6 Tập 2 8 Trang 19 Sgk Toán 6 Tập 2

Áo bào thay chiếu anh về đất.Sông Mã gầm lên khúc độc hànhHai câu mới đọc qua tưởng như chỉ làm trọng trách miêu tả, thông báo thông thường nhưng sức gợi thật lớn. Đâu phía trên vẫn như còn thấy phần đa giọt nước mắt ứ sau hàng chữ. Nhị câu thơ rắn rỏi nhưng cảm khái, kính yêu thật sâu xa. Làm sao hoàn toàn có thể dửng dưng trước cảnh “anh về đất”? “Anh về đất” là hóa thân mang đến dáng hình xứ sở, thực hiện ngừng nghĩa vụ quang vinh của mình. Giờ đồng hồ gầm của sông Mã về xuôi như loạt đại bác bỏ rền vang, vĩnh biệt những người con yêu của tương đương nòi.Trước đây, khi nhắc đến các dòng thơ này, fan ta chỉ thấy những bộc lộ nào là “mộng rớt”, “buồn rơi”... Nhưng thời hạn đã khiến họ nhìn đúng hơn vào bản chất, gồm thời đại ấy mới gồm văn chương ấy.Tây Tiến là bài xích thơ, là tấm lòng của không ít người chiến binh Tây Tiến. Bài thơ có nhạc, họa; cạnh bên cái bi là loại hùng, bên cạnh mất mát, đau thương là niềm tự tôn anh hùng. Nửa nắm kỉ sẽ qua, bài bác thơ ngày 1 thêm sáng sủa giá cùng đoạn thơ tự khắc họa đoàn quân Tây Tiến đã trở thành một hoài niệm cạnh tranh quên của một thời kì lịch sử hào hùng trong ban đầu cuộc kháng chiến chống Pháp.
Bài văn chủng loại 2Tây Tiến là bài bác thơ xuất nhan sắc viết về phần nhiều người nhân vật dân tộc – những người lính đã hy sinh trong cuộc kháng chiến hào hùng của khu đất nước. đơn vị thơ quang quẻ Dũng viết nên bài xích thơ Tây Tiến với cùng một vẻ đẹp bi thảm nhưng cũng không hề kém phần hào hùng lãng mạn. Nét bi thương ấy được thể hiện rõ ràng nhất trong đoạn thơ thứ cha của bài xích thơ Tây Tiến. Đoạn thơ đã khắc họa biểu tượng tập thể hero những nhỏ người vn trong cuộc phòng chiến.Tây Tiến đoàn binh không mọc tóc...........Sông Mã gầm lên khúc độc hành(Bình giảng đoạn thơ thứ cha trong bài thơ Tây Tiến) Đọc đoạn thơ, khung cảnh chiến trường nơi tây-bắc núi non kinh điển như chỉ ra ngay trước mắt tín đồ đọc. Ở nhị câu thơ đầu tiên của đoạn thơ, nhà thơ quang quẻ Dũng đã vẽ ra một bức tranh hiện thực về môi trường xung quanh khốc liệt mà những người lính lúc xưa đề xuất đối mặt. Đó là bị bệnh hoành hành. Chỗ rừng thiêng nước độc, núi cao vách đứng trùng trùng như rập rình đòi mạng người, điều kiện sống của các người lính rất khắc nghiệt. Một trong những căn bệnh dịch đáng sợ nhất kia là dịch sốt rét. Sốt rét làm fan lính “không mọc tóc”. Phương pháp nói sút nói tránh thật hài hước, cho ta thấy tinh thần sáng sủa hết mực của tín đồ lính mặc dù trong yếu tố hoàn cảnh khó khăn. Bệnh dịch sốt rét cũng làm nước da bạn lính trở yêu cầu xanh xao, như hòa mình vào blue color của cành lá cây ngụy trang trên mũ, ba lô với vai áo. Bị bệnh dày vò là tuy nhiên những người chiến sĩ vẫn giữ một ý thức chiến đấu quật cường. Họ vẫn quắc thước hiên ngang, xung trận đánh sát lá cà làm cho giặc Pháp tởm hồn bạt vía. Những khuôn mặt “dữ oai phong hùm” khá nổi bật lên trong greed color lá là hình ảnh để lại cho tất cả những người đọc một tự khắc ưu tứ về dấu ấn đau thương vào thời kì binh cách chống Pháp.
Mắt trừng gởi mộng qua biên giớiĐêm mơ tp. Hà nội dáng kiều thơmGian khổ và ác liệt thế, những người dân lính vẫn ảo tưởng đúng như hóa học lãng mạn của những người thanh niên trẻ. “Mắt trừng giữ hộ mộng qua biên giới” là giấc mộng dệt đề xuất từ ý chí làm thịt giặc xua thù, mang về bình yên tự do cho dân tộc. Chúng ta dùng hai con mắt trừng trừng của chính mình để mở to gan dạ chiến đấu cùng với kẻ thù, cùng với ý chí khỏe mạnh thề sống mái với bằng hữu xâm lược. Cũng chính đôi mắt trừng ấy là ánh nhìn đăm đăm về địa điểm quê nhà, là đôi mắt có tình, thao thức ghi nhớ về quê hương Hà Nội, về một dáng kiều thơm trong mộng vào mơ. Fan lính Tây Tiến không chỉ là biết cố kỉnh súng nỗ lực gươm theo tiếng điện thoại tư vấn của quốc gia mà còn rất hào hoa cùng giàu cảm xúc trong cuộc sống. Giữa bao nhiêu gian khổ, thiếu thốn, giữa hoàn cảnh tính mạng bị nạt dọa, trái tim bọn họ vẫn rung động, ghi nhớ nhung về vẻ đẹp mắt của Hà Nội. Những giới trẻ vì đảm bảo tổ quốc nhưng mà ra đi ngày ngày vẫn ghi nhớ về quê hương xưa cũ. Phải chăng đó là ngôi nhà con phố, những con đường hoa sữa thu thơm nức hay bóng hình kiều diễm duyên dáng của cô gái Hà Nội?
Rải rác biên thuỳ mồ viễn xứChiến trường đi chẳng nhớ tiếc đời xanhÁo bào gắng chiếu anh về đấtSông Mã gầm lên khúc độc hànhNét ai oán của fan lính Tây Tiến biểu thị thật rõ ràng qua hồ hết câu thơ trên. Chúng ta ra đi, vắt súng bảo vệ đất nước, cùng họ bổ xuống quyết tử tráng liệt. Sự hy sinh của những anh hùng vô danh ấy khiến cho ta cảm thấy thật xót thương với kính phục biết bao. Câu thơ “Chiến trường đi chẳng tiếc nuối đời xanh” vang lên như 1 lời thề “Quyết tử cho Tổ quốc quyết sinh”, vừa ngang tàn mà cũng vừa cao đẹp. Chỗ núi rừng tây bắc hoang vu hẻo lánh ấy có bao “mồ viễn xứ” nằm “rải rác” của không ít chiến sĩ đã té xuống. Chỉ tất cả “áo bào nắm chiếu” che thân xác những anh mà lại Tổ quốc và nhân dân đời đời ghi nhớ công ơn của họ và sự quyết tử bình dị mà cừ khôi ấy. Những anh đang “về đất” một giải pháp thanh thản, yên nghỉ trong tim đất chị em trên vùng khu đất quê hương, bình an một giấc mộng nghìn thu.Tiếng thác sông Mã “gầm lên” như lời khóc mến bi tráng, “khúc độc hành” ấy đã tạo ra không khí thiêng liêng, với cao cả. Người lính Tây Tiến ra đi, cả đất nước đất trời đều thương tiếc. Thật béo tốt và thiêng liêng biết bao! đều vần thơ hay cùng cảm động qua ngòi cây bút nhà thơ quang quẻ Dũng đã đụng đến trái tim tín đồ đọc. Ta cảm phục con fan những đồng chí và ý thức chiến đấu của những anh. Ta tự hào cùng biết ơn những người dân lính của gắng hệ đi trước cùng đau thương cho việc hy sinh thầm lặng mà cừ khôi ấy. Rất có thể nói, bài bác thơ Tây Tiến đã hỗ trợ bao fan con nước ta dấy lên lòng yêu thương nước và lòng hàm ơn về hầu hết thế hệ fan lính vắt Hồ.
Bài thơ Tây Tiến đang khắc tạc một tượng đài ngoạn mục uy nghiêm về những người dân lính Tây Tiến anh dũng can trường, sẵn sàng chiến đấu và quyết tử cho nền hòa bình dân tộc. Tượng đài ấy sống thọ đứng sừng sững trong thôn văn học vn và vào trái tim của tổng thể người nhỏ đất Việt. Đoạn thơ thứ tía của bài thơ Tây Tiến là hình hình ảnh sắc nét độc nhất về chân dung tín đồ lính Tây Tiến. Dựa vào hồn thơ tài ba và bút pháp lãng mạn của phòng thơ quang Dũng, sự hy sinh thầm yên ổn của tín đồ lính đã mãi vang lừng muôn đời.Có thể chúng ta quan tâm: bài bác văn so sánh hình tượng bạn lính trong bài thơ Tây TiếnBài văn mẫu 3Quang Dũng là hồn thơ đôn hậu, lịch lãm thanh lịch, yêu tha thiết quê nhà đất nước, có khuynh hướng khai thác vẻ đẹp mắt lãng mạn anh hùng. Đoạn thơ tiếp sau đây trong bài xích thơ Tây Tiến của ông khắc họa biểu tượng tập thể anh hùng những con người vn trong cuộc kháng chiến."Tây Tiến đoàn binh ko mọc tóc.........Áo bào cụ chiếu anh về đất
Sông Mã gầm lên khúc độc hành"Những vần thơ ngồn ngộn chất hiện thực, nửa gắng kỷ sau mà người đọc vẫn cảm giác trong khói lửa, vào âm vang của giờ súng, những gương mặt kiêu hùng của đoàn anh hào Tây Tiến. “Đoàn binh ko mọc tóc”, “Quân xanh màu lá”, tương bội nghịch với “dữ oai nghiêm hùm”. Cả cha nét vẽ đều sắc, chi tiết hình hình ảnh những “Vệ túm”, “Vệ trọc” một thời đau khổ được kể đến một giải pháp hồn nhiên. Binh phục xanh màu sắc lá, nước domain authority xanh và đầu không mọc tóc vày sốt giá buốt rừng, nỗ lực mà quắc thước hiên ngang, xung trận đánh giáp lá cà “dữ oai nghiêm hùm” làm cho giặc Pháp khiếp hồn bạt vía. Sở dĩ bạn lính Tây Tiến đầu trọc da xanh là do hậu quả của những tháng ngày tiến quân vất vả bởi đói với khát, là lốt ấn của các trận sốt lạnh ác tính làm rụng tóc không mọc lại được, da dẻ héo úa như tàu lá. đều cơn sốt giá buốt rừng ác tính ấy không chỉ có trong thơ quang đãng Dũng ngoài ra để lại lốt ấn nhức thương vào thơ ca tao loạn chống Pháp nói chung.Gian khổ và kịch liệt thế, nhưng họ vẫn mộng vẫn mơ. “Mắt trừng giữ hộ mộng qua biên giới”. Mộng giết giặc, đánh tan bầy đàn xâm lăng “xác thù hóa học đống xây thành chiến công”.
Hai chữ “mắt trừng” gợi những liên tưởng: mắt trừng là đôi mắt mở to chú ý thẳng về phía kẻ thù với chí khí trẻ trung và tràn trề sức khỏe thề trống mái với kẻ thù. Nhưng đôi mắt trừng ấy còn “gửi mộng qua biên giới” là đôi mắt có tình, đôi mắt thao thức nhớ về quê hương thủ đô hà nội về một dáng vẻ kiều thơm vào mộng trong mơ. Với chân thành và ý nghĩa ấy ta thấy, fan lính Tây Tiến không chỉ là biết nắm súng cầm cố gươm theo tiếng hotline của non sông mà còn vô cùng hào hoa, giữa bao nhiêu gian khổ, thiếu thốn đủ đường trái tim chúng ta vẫn rung động, nhớ nhung về vẻ rất đẹp của Hà Nội: đó rất có thể là phố cũ, trường xưa, những nhỏ đường ngày thu thơm lừng hoa sữa… hay đúng chuẩn hơn là lưu giữ về một dáng kiều thơm, láng dáng của các người bạn gái Hà Nội yêu kiều, diễm lệ.Có một thời người ta hiểu đúng bản chất câu thơ này sở hữu mộng tiểu bốn sản quá nhiều làm giảm xuống chất chiến đấu. Trên chiến trường, vào lửa đạn thì “mắt trừng”, giữa tối khuya trong doanh trại bao gồm những cơn mơ đẹp: “đêm mơ thủ đô dáng kiều thơm”. Ba chữ “dáng kiều thơm” từng in vết tích trong văn lãng mạn thời chi phí chiến, được quang đãng Dũng chuyển vào vần thơ mình biểu đạt thật “đắt” dòng phong độ hào hoa, đa tình của không ít chiến binh Tây Tiến, gần như chàng trai của đất nghìn năm văn vật, thân khói lửa mặt trận vẫn mơ, vẫn lưu giữ về một mái ngôi trường xưa, một góc phố cũ, một tà áo trắng, một “dáng kiều thơm”. Ngòi cây bút của quang Dũng biến chuyển hoá, lúc thì bình thường mộc mạc, dịp thì mộng tưởng nên thơ, cùng đó chính là vẻ đẹp hào hùng tài hoa của một hồn thơ chiến sĩ.
Bốn câu thơ tiếp theo ở cuối phần 3, một lần tiếp nữa nhà thơ nói về sự việc hy sinh tráng liệt của những anh hùng vô danh vào đoàn quân Tây Tiến. Câu thơ “Chiến ngôi trường đi chẳng tiếc đời xanh” vang lên như một lời thề “Quyết tử đến Tổ quốc quyết sinh”. Bao gồm biết bao chiến sỹ đã té xuống địa điểm góc rừng, mặt bờ dốc do độc lập, tự do thoải mái của Tổ quốc. Một trời thương lưu giữ mênh mang: “Rải rác biên cương mồ viễn xứ…”. Những anh đã “về đất” một cách thanh thản, bình dị; yên nghỉ trong trái tim Mẹ, giấc mộng nghìn thu.Chẳng tất cả “da con ngữa bọc thây” như những tráng sĩ ngày xưa, chỉ tất cả “áo bào cầm chiếu anh về đất”, mà lại Tổ quốc và nhân dân đời đời ghi nhớ công ơn những anh. Giờ đồng hồ thác sông Mã “gầm lên” như một loạt đại bác nổ xé trời, “khúc độc hành” ấy đã tạo nên không khí thiêng liêng, bi thiết và cao cả:“Rải rác biên giới mồ viễn xứ Chiến ngôi trường đi chẳng nhớ tiếc đời xanh Áo bào cố chiếu anh về đất Sông Mã gầm lên khúc độc hành” Các từ bỏ Hán Việt xuất hiện bất ngờ trong đoạn thơ (biên cương, viễn xứ, chiến trường, áo bào, khúc độc hành) gợi lên color cổ kính, tráng liệt với uy nghiêm. Tất cả mất mát hy sinh, có xót xa mến tiếc, không buồn yếu mềm, bởi vì sự hy sinh đã được khẳng định bằng một lời thề: “Chiến trường đi chẳng nuối tiếc đời xanh”. Biết bao xót thương với tự hào ẩn chứa trong vần thơ. Quang Dũng là trong số những nhà thơ thứ nhất của nền thơ ca binh cách nói siêu cảm động về việc hy sinh anh dũng của các chiến sĩ vô danh. Hơn hai mươi năm sau, hầu hết thi sĩ thời kháng Mĩ new viết được phần đông vần thơ cảm hễ như thế.

Xem thêm: Bài Tập Câu Tường Thuật Lớp 9, Bài Tập Về Câu Tường Thuật Môn Tiếng Anh Lớp 9


Tây Tiến đã dựng lên một tượng đài ngoạn mục uy nghiêm về số đông chàng trai hà nội “mang gươm đi giữ nước” dũng cảm, can trường, trong âu sầu chiến đấu hy sinh vẫn lạc quan yêu đời. Anh hùng, lịch lãm là hình ảnh đoàn binh Tây Tiến. Nhị đoạn thơ bên trên đây miêu tả cốt bí quyết và bút pháp lãng mạn, hồn thơ tài hoa của quang đãng Dũng.-/-Trên đấy là bài văn chủng loại phân tích hình tượng người lính trong khúc thứ ba bài thơ Tây Tiến nhưng mà Đọc tài liệu đã biên soạn. Hy vọng sẽ là tài liệu hữu ích giúp chúng ta trong vượt trong học tập tác phẩm cũng như ôn luyện. Chúc các bạn học giỏi môn Văn lúc tham khảo văn mẫu mã lớp 12 tại vanphongphamsg.vn.