Bài viết số 1 lớp 6
Bài văn mẫu Lớp 6: bài viết số 1 (Đề 1 cho đề 5) có dàn ý, thuộc 31 bài văn mẫu từ đề 1 đến đề 5 của bài viết số 1 lớp 6, giúp các em tất cả thêm ý tưởng, trả thành bài viết số 1 của chính mình đạt kết quả cao.
Bạn đang xem: Bài viết số 1 lớp 6
Tuyển tập những bài văn mẫu hàng đầu lớp 6 được những em học viên trình bày cực kỳ hay, phần đông các em phần nhiều được những giải thưởng lớn như các kì thi học tập sinh giỏi cấp tỉnh hay cấp cho quốc gia. Sau đây, mời quý thầy giáo viên và các em cùng tham khảo.
Tổng hợp bài bác văn mẫu Lớp 6: nội dung bài viết số 1
Bài viết số 1 lớp 6 đề 1: Đóng vai Lạc Long Quân nhắc lại thần thoại cổ xưa Con rồng cháu TiênBài viết hàng đầu lớp 6 đề 2: nói lại một mẩu chuyện cổ tích Sọ DừaBài viết hàng đầu lớp 6 đề 3: kể lại câu chuyện Sơn Tinh, Thủy TinhBài viết hàng đầu lớp 6 đề 4: nhắc lại truyện Thánh GióngBài viết số 1 lớp 6 đề 5: đề cập lại truyền thuyết thần thoại Bánh bác bỏ bánh giầyĐề bài: kể lại một truyện vẫn biết (truyền thuyết, cổ tích) bởi lời văn của em. Kể lại mẩu truyện Con Rồng con cháu Tiên.
Dàn ý nội dung bài viết số 1 lớp 6 đề 1
1. Mở bài
Giới thiệu sự ra đời, khả năng và những hành động cao đẹp của Lạc Long Quân.
2. Thân bài
Kể các sự câu hỏi chính sau:
- Chuyện Long Quân gặp Âu Cơ.
- Âu Cơ sinh con.
- Long Quân về thuỷ cung.
- Long Quân với Âu Cơ cùng các con phân chia về nhì miền xuôi ngược.
3. Kết bài
Sự ra đời ở trong phòng nước Văn Lang và các vua Hùng.
Bài viết số 1 lớp 6 đề 1 - mẫu mã 1
Ta là Lạc Long Quân, vốn thuộc nòi Rồng, đàn ông của Thần Long Nữ. Gia tộc ta định cư sản phẩm ngàn năm nay tại vùng đất Lạc Việt phì nhiêu. Sinh ra, ta đã có mình rồng, bao gồm sức khoẻ vô địch và biết rất nhiều phép lạ. Bọn họ hàng nhà rồng của ta vốn quen thuộc sống dưới nước nên chỉ thỉnh thoảng new lên cùng bề mặt đất. Mỗi lúc lên cạn, là hay được dùng phép thần thông của chính bản thân mình để hủy diệt Ngư Tinh, hồ Tinh, Mộc Tinh - hầu như loài yêu thương quái bấy lâu làm sợ dân lành. Thương cuộc sống của dân chúng còn cực khổ, ta bèn dạy dỗ họ trồng trọt, chăn nuôi với cách ăn ở. Kết thúc việc, ta lại về thủy cung báo hiếu cùng với Thần Long nữ giới - mẫu mã hậu của mình. Chỉ khi có vấn đề cần ta new hiện lên.
Vào một ngày rất đẹp trời, trong những khi đang đi thăm thú dân tình, ta gặp gỡ một thiếu nữ xinh đẹp tuyệt vời trần đang rải bước gần cung điện Long Trang. Hỏi ra new biết nàng tên thường gọi Âu Cơ, thuộc mẫu họ Thần Nông sinh sống nghỉ ngơi vùng núi cao phương Bắc. Nghe tiếng vùng đất Lạc có khá nhiều hoa thơm cỏ lạ, nàng tìm đến thăm. Sau nhiêu lần trò chuyện, ta và người vợ đem lòng mếm mộ nhau rồi họ kết duyên vợ chồng, cùng mọi người trong nhà chung sinh sống trên cạn ở cung điện Long Trang.
Ta niềm hạnh phúc vô thuộc khi ít lâu sau Âu Cơ với thai. Sau chín tháng mười ngày, thiệt kì lạ, đàn bà sinh ra một bọc trăm trứng. Kỳ lạ hơn nữa, trăm trứng nở ra một trăm chú bé bỏng con bụ bẫm, white trẻo, hồng hào. Trông chúng mới dễ thương làm sao. Vì chưng ta là giống như Rồng, vợ ta - nữ giới Âu Cơ lại là như thể Tiên đề xuất những người con của chúng ta sinh ra không nên bú mớm cơ mà tự khủng lên như thổi, mặt mũi tuấn tú và người con nào cũng có thể có sức khoẻ như ta. Từ lúc có đàn con khoẻ mạnh, xinh đẹp, cuộc sống đời thường của vợ chồng ta ngày càng hạnh phúc và vui vẻ. Hoàng cung lúc nào cũng rộn chảy tiếng, mỉm cười nói, nô đùa của bọn trẻ. Cố kỉnh nhưng không hiểu biết sao trong tâm địa ta luôn cảm thấy một nỗi trống trải không yên. Đó là nỗi niềm lưu giữ sông, ghi nhớ nước, ghi nhớ quê hương… domain authority diết. Nỗi nhớ cứ ngày một trào dâng trong tim ta. Cuối cùng, thiết yếu sống mãi trong nỗi nhớ nhung được nữa, ta đành giã biệt người vk yêu và đàn con để trở về thuỷ cung. Thiệt tội nghiệp! Âu Cơ nên ở lại 1 mình nuôi con, mon ngày chờ đón mong ta quay về. Ta biết nàng ai oán tủi đến phận mình lắm! dẫu vậy ta cũng cần thiết sống mãi bên trên cạn được. Ta vốn nòi Rồng sinh sống miền nước thẳm, nàng được coi là dòng Tiên ở vùng non cao. Kẻ sinh sống cạn, người ở nước, tính tình tập quán khác nhau khó mà nạp năng lượng ở thuộc nhau vĩnh viễn được. Cuối cùng, sau bao ngày trăn trở suy nghĩ suy, ta đưa ra quyết định nói hết trọng tâm ý của ta mang đến nàng. Gọi được suy xét và những trở ngại của ta, Âu Cơ gật đầu đưa năm mươi con lên núi. Năm mươi bạn con sót lại theo ta xuống biển. Mặc dù xa phương pháp nhưng khi có việc vẫn trợ giúp lẫn nhau, không bao giờ quên lời hẹn ước.
Với năng lực và sức khỏe của thần, fan con trưởng của ta theo mẹ được tôn lên làm vua, rước hiệu là Hùng Vương, đóng góp đô ở khu đất Phong Châu, viết tên nước là Văn Lang. Vào triều đình bao gồm tướng văn, tướng võ. Các đứa con cháu của ta xuất hiện trai thì điện thoại tư vấn là lang, gái thì call là Mị Nương. Nhỏ cháu ta gắng phiên nhau đời đời làm chủ đất Phong Châu. Hiệu Vùng vương được giữ đến 18 đời. Cứ phụ thân truyền bé nối không còn thay đổi.
Dù sống xa sông bí quyết núi nhưng nhỏ cháu của ta luôn tự thông báo nhau biết mình gần như là con Rồng, cháu Tiên, yêu cầu thương yêu, giúp đỡ nhau khi khó khăn hoạn nạn, có tác dụng cho quốc gia ngày càng thêm phồn vinh, hùng cường.
Bài viết tiên phong hàng đầu lớp 6 đề 1 - mẫu 2
Thuở ấy, vẫn lâu lắm rồi, chắc hẳn rằng đến hơn tứ nghìn năm về trước, lúc non sông ta vẫn còn đấy hoang sơ lắm. Trên đất chủ yếu là núi đồi, cỏ cây bông hoa chứ chưa có con người đông đúc như bây giờ. Trên trời hay bên dưới nước, sống mỗi vùng đất mọi do các vị thần tiên cai quản, trông nom.
Là con trai của thần Long Nữ, vị thần được thần trời giao cho cai quản vùng sông nước Lạc Việt, cha mẹ đặt tên mang lại ta là Lạc Long Quân. Được phụ huynh chỉ dạy đủ điều từ bỏ thủa ấu thơ, lại thêm sức lực vốn bao gồm của giống như rồng, ta vẫn luyện được rất nhiều phép lạ. Khi còn trẻ, ta thường tốt xin phép Đức Long vương vãi lên thế gian thăm thú, giúp dân tiễu trừ bầy yêu tinh, dạy dân cách trồng trọt, chăn nuôi, cách ăn uống ở. Trần thế nhiều cảnh đẹp khiến cho ta đính thêm bó như đang sống và làm việc dưới thủy cung.
Một hôm, đang thỏa chí nghêu du sơn thuỷ, ta say hứng vượt chân lên tận vùng núi cao phương Bắc. Bỗng dưng ta gặp gỡ một đàn bà xinh đẹp tuyệt vời trần. Hỏi ra bắt đầu biết thanh nữ là Âu Cơ, con gái Thần Nông. Nghe nói vùng Lạc Việt có không ít hoa thơm, cỏ lạ, người vợ xin phép phụ vương dạo đặt chân tới thăm. Ta thuộc Âu Cơ quí cảnh thích hợp người, rước lòng dịu dàng rồi thề cầu nguyện cùng phổ biến sống trọn đời.
Ít thọ sau, Âu Cơ bao gồm mang. Kỳ cục thay! Đến ngày sinh nở, nữ sinh ra một cái bọc trăm trứng. Rồi trăm trứng nở ra trăm con đều đẹp nhất đẽ, hồng hào chẳng nên bú mớm mà lại tự mập lên như thổi. Vợ ck ta rất là vui mừng, hết lòng chăm chút cho lũ con nhỏ.
Sống ở thế gian đã lâu, ta cũng thấy nóng lòng. Ở thuỷ cung, phụ huynh đã già, quá trình không biết ai gánh vác. Trăn trở nhiều lần, ta nghĩ: “Âu Cơ vốn thuộc mẫu tiên hợp với non cao, ta lại là tương đương rồng thân quen sống nơi biển cả; tính tình, tập tiệm hẳn có nhiều cái không giống nhau nên một cuộc biệt ly trong nay mai khó là né khỏi”. Ta bèn call trăm con cùng Âu Cơ và nói:
- Ta và phụ nữ tuy sống chưa lâu nhưng nghĩa tình mang lại sông cạn đá mòn cũng không nắm đổi. Ta vốn là tương tự rồng, thanh nữ là tương đương tiên, vậy cực nhọc mà tính kế lâu dài được. Nay vị đại nghiệp và bởi sự mưu sinh của trăm con, ta sẽ đưa năm mươi nhỏ xuống biển, người vợ đưa năm mươi con lên núi, phân tách nhau ra mà quản lý các phương hễ có bài toán gì thì báo lẫn nhau để mà tương trợ.
Âu Cơ nghe thấy thích hợp tình cũng đành nghe theo, cuộc chia ly ngậm ngùi, da diết. Ta gửi năm mươi nhỏ xuống vùng đồng phải chăng dạy các con nghề biển khơi mà định cư lập nghiệp. Âu Cơ đưa các con lên núi cao, lập con trưởng có tác dụng vua, rước hiệu là Hùng Vương, đóng góp đô ở khu đất Phong Châu, đặt nước hiệu là Văn Lang, truyền đời nối ngôi rất nhiều lấy hiệu Hùng Vương, không còn thay đổi.
Sau đó siêu lâu, ta với Âu Cơ không gặp mặt lại nhau nhưng thủy chung vẫn ko phai. Rộng thế, nghĩa “đồng bào” trong trăm con ta cũng không gắng đổi. Bởi thế cho nên đến tận ngày nay, trên đất nước ta dẫu có tới trên năm mươi dân tộc, nhưng những là anh em ruột giết thịt một nhà.
Bài viết tiên phong hàng đầu lớp 6 đề 1 - chủng loại 3
Ngày ấy, tổ quốc ta còn hoang vu lắm. Chưa có con fan đông đúc như bây giờ, chỉ có những vị thần tiên cai quản đất đai, trông coi số đông việc. Bà con gái Oa lo bài toán chống trời, Thần Nông trồng lúa, Thần Núi vun đất thành núi đồi, thần Sông lo việc tưới tiêu... Bởi vậy cho nên dân gian mới có câu hát:
“Ông tát bểÔng nói saoÔng đào sôngÔng xây rú (núi)…”
Các vị thần bên trên trời và các vị thần bên dưới nước cũng không xa cách như bây chừ mà thường chiếu thẳng qua lại, thăm hỏi lẫn nhau.
Lúc bấy giờ ta cũng còn rất trẻ, chỉ vừa mười tám song mươi. Lòng khao khát mày mò thế giới, ta thường xin phép Đức Long vương (cha ta) lên è gian ngao du sơn thuỷ. Cảnh quan cùng bao hoa thơm trái ngọt chốn trần gian làm ta say mê, đôi khi quên cả mặt đường về. Cha ta nhiều lần phải cho người lên tìm. Rất nhiều lần người đã trách mắng mà lại ta khó lòng xa giải pháp hẳn được chốn trần gian đẹp như vậy.
Một lần ta vui chân đi vượt lên thượng nguồn, bỗng phát hiện một người con gái đẹp tuyệt trằn đang đi bộ giữa bè phái tiên nữ. Hỏi ra bắt đầu biết cô gái tên là Âu Cơ, con gái út của vị Thần Nông trên trời chăm lo việc trồng cấy. Nàng cũng như ta, vô cùng yêu thích trước cảnh đẹp chốn trằn gian. Quí cảnh mến người, ta và người vợ cùng nhau thề nguyền tầm thường thuỷ, mang sợi chỉ đỏ buộc nhị cổ tay để triển khai lễ xe tơ kết tóc.
Chẳng bao thọ sau, Âu Cơ gồm mang. Đủ ngày đủ tháng thiếu phụ sinh ra một chiếc bọc, trong có một trăm trứng, sau đó một trăm trứng lại nở ra một trăm người con dung mạo đẹp mắt đẽ, tâm tính vừa khỏe mạnh vừa nhân hậu hoà. Họ vô cùng mừng rỡ. Mải vui hạnh phúc, ta xem nhẹ mình còn một quốc gia dưới thuỷ cung. Đã lâu ta ko về dưới ấy, chắc cha ta muốn ta lắm. Ta đã định về ít ngày rồi tảo lên thì có sứ đưa lên báo gấp: phụ thân ta đang nhỏ nặng, có lẽ không qua khỏi, ta nên về ngay nhằm gánh lấy trọng trách lớn lao.
Biết giờ đồng hồ phút chia ly đã điểm, ta bèn gọi các con lại, tiếp đến nói cùng với Âu Cơ rằng:
- Âu Cơ thanh nữ hỡi! Ta và bạn nữ gắn bó bấy nay, thời gian tuy chưa các nhưng nghĩa tình thì nước ở loại sông này dẫu gồm chảy đến một ngàn năm cũng không sánh nổi. Ni ta do đại sự mà phải trở về. Rộng nữa, ta là như là Rồng, thiếu nữ là giống Tiên, sinh sống với nhau trong cả đời đề cập cũng quan trọng được. Vậy ta sẽ đem năm mươi nhỏ xuống miền đại dương xa, vướng lại cho người vợ năm mươi đứa. Thiếu phụ hãy cùng những con thống trị rừng núi. Nếu tất cả chuyện gì thì báo lẫn nhau biết, anh em trong đơn vị phải cung ứng nhau.
Nói rồi ta mang năm mươi người con xuống vùng dưới đồng bằng ven biển. Sau khoản thời gian dạy các con biện pháp đắp đê ngăn mặn, trồng cấy, đánh cá… Ta về làm chủ thế giới dưới Long cung.
Dù xa biện pháp nhưng ta vẫn biết, sau thời điểm ta ra đi, Âu Cơ vẫn cử con trưởng lên có tác dụng vua, hiệu là Hùng Vương, đóng góp đô ở đất Phong Châu, lại khắc tên nước là Văn Lang. Con gái chia những người dân con còn lại đi trấn giữ các nơi, lập thành những tộc người như Tày, Nùng, Thái, Mèo, Lô Lô…
Thế đấy các cháu ạ. Chiếc dõi tín đồ Việt là dòng dõi rồng Tiên, những cháu đừng khi nào quên bắt đầu tổ tiên cao quý của mình.
......
Bài viết hàng đầu lớp 6 đề 2: nói lại một mẩu chuyện cổ tích Sọ Dừa
Đề bài: nhắc lại một câu chuyện cổ tích bởi lời văn của em (Sọ Dừa).
Dàn ý bài viết số 1 lớp 6 đề 2
A. Mở bài: nhắc về trả cảnh gia đình và sự mang thai kì quặc của bà mẹ Sọ Dừa.
B. Thân bài:
- nhắc về các sự việc chính sau:
Hình thù kì lạ của Sọ Dừa.Sọ Dừa đi ở mang đến nhà phú ông.Cô út ít phát chỉ ra Sọ Dừa là một chàng trai tuấn tú.Sọ Dừa giục bà bầu sang hỏi đàn bà phú ông.Sọ Dừa cưới cùng sống hạnh phúc cùng cô út.Sọ Dừa đi thi.Cô út ít bị nhì cô chị hãm hại.C. Kết bài: Vợ ông xã Sọ Dừa chạm mặt nhau. Hai cô chị xấu hổ bỏ đi biệt xứ.
Bài viết tiên phong hàng đầu lớp 6 đề 2 - mẫu 1
Trong kho báu văn học tập dân gian Việt Nam, có khá nhiều câu chuyện cổ tích đặc sắc. Mỗi câu chuyện cổ tích những dạy cho chúng ta một bài học làm tín đồ ý nghĩa. Sọ Dừa đó là câu chuyện cổ tích như thế. Truyện vừa nhắc về cuộc đời của Sọ Dừa vừa cảnh báo con tín đồ đạo lý sống đúng đắn.
Xem thêm: Ý Nghĩa Của Lòng Yêu Nước (26 Mẫu), Bài Nghị Luận Xã Hội 200 Chữ Về Lòng Yêu Nước
Qua lời đề cập của bà, mẩu truyện vẫn luôn luôn in rõ trong lòng trí em. Ngày xưa, thời xưa có nhị vợ chồng nông dân rất nghèo, bắt buộc đi ở mang lại nhà phú ông nọ. Họ nhân từ lành, chăm chỉ nhưng mãi cho năm mươi tuổi nhưng mà vẫn chưa xuất hiện lấy một nhọt con.
Một hôm, người vk vào vào rừng hái củi. Trời nắng và nóng to, khát nước quá mà bà chẳng tra cứu thấy con suối nào. Bỗng nhìn thấy một cái sọ dừa đầy nước mưa mặt gốc cây to, bà gấp uống mang lại đỡ khát. Vậy rồi, về nhà, bà có thai.
Ít thọ sau, người chồng mất. Bà hiện ra một đứa con không tồn tại chân tay, mình mẩy cứ tròn long lóc như quả dừa. Bà buồn quá, định bỏ nó đi thì đứa nhỏ bé lên giờ đồng hồ bảo:
– bà mẹ ơi! nhỏ là người đấy! người mẹ đừng vứt con mà tội nghiệp.
Thương con, bà còn lại nuôi cùng đặt thương hiệu là Sọ Dừa.
Lớn rồi Sọ Dừa vẫn như dịp nhỏ, cứ lăn mặt chân mẹ, chẳng làm được câu hỏi gì. Chị em phiền lòng lắm, than phiền. Sọ Dừa biết vậy bèn xin mẹ:
– Chuyện gì chứ chăn bò con cũng làm được. Bà mẹ nói cùng với phú ông cho nhỏ chăn trườn nhé!
Nghe con nói, bà đánh liều đến hỏi phú ông. Ban đầu, phú ông rụt rè vì hình dáng của Sọ Dừa, dẫu vậy nghĩ nuôi ít tốn cơm, công chăn bò cũng không nhiều nên ông đồng ý.
Từ kia Sọ Dừa đến ở nhà phú ông. Cậu chăn bò rất giỏi. Ngày ngày, cậu lăn sau bầy bò ra đồng, buổi tối đến lại lăn sau bầy bò về nhà, bọn bò béo tròn hẳn ra. Phú ông mừng lắm.
Ngày mùa, tôi tớ ra đồng làm cho hết cả, phú ông bèn sai ba cô phụ nữ thay phiên nhau lấy cơm mang đến Sọ Dừa. Nhì cô chị kiêu kì, ác nghiệt, thường hắt hủi Sọ Dừa, chỉ có cô em vốn nhân từ lành, giỏi bụng, đối đãi cùng với Sọ Dừa siêu tử tế.
Một hôm, như thường lệ mang đến phiên cô út với cơm đến Sọ Dừa. Trường đoản cú xa, cô đột nghe bao gồm tiếng sáo véo von. Cô rón rén nấp sau bụi cây và bắt gặp một đàn ông trai khôi ngô tuấn tú đã ngồi trên võng đào thổi sáo cho bầy bò gặm cỏ. Tuy thế nghe tiếng động, con trai trai trở nên mất, chỉ thấy Sọ Dừa ở đấy. Những lần như thế, cô út ít biết Sọ Dừa chưa phải là tín đồ trần, dần đem lòng yêu mến, gồm thức ăn nào ngon rất nhiều giấu đem mang đến chàng.
Một hôm, Sọ Dừa về giục bà mẹ đến hỏi con gái phú ông làm cho vợ. Bà lão sửng nóng lắm, nhưng lại thấy con năn nỉ mãi bà cũng chiều lòng.
Mẹ Sọ Dừa cho hỏi, phú ông cười cợt mỉa mai:
– mong muốn hỏi phụ nữ ta, hãy về tìm đủ một chĩnh tiến thưởng cốm, mười tấm lụa đào, mười con lợn béo, mười vò rượu tăm với sang đây.
Bà lão ra về, nghĩ về chắc nhỏ mình vẫn từ bỏ ý định, cơ mà Sọ Dừa lại nói rằng sẽ sở hữu đủ lễ vật. Ko ngờ, đúng ngày hẹn, thiên nhiên trong bên trong công ty không hầu như có đầy đủ sính lễ mà còn có cả gia nhân khiêng vật sính lễ sang đơn vị phú ông. Phú ông thấy vắt hoa cả mắt, điện thoại tư vấn ba con gái ra hỏi ý. Nhì cô chị chê bai Sọ Dừa xấu xí, chỉ gồm cô út ít là cúi đầu tỏ ý bằng lòng. Phú ông đành thừa nhận lễ vật cùng gả cô nàng út cho Sọ Dừa.
Trong ngày cưới, Sọ Dừa mang đến bày cỗ thiệt linh đình, gia nhân chạy ra chạy vào tấp nập. Thời gian rước dâu, chẳng ai thấy Sọ Dừa xấu xí đâu, chỉ thấy một đại trượng phu trai tuấn tú tuấn tú đứng bên cô út. Ai nấy mọi sửng sốt với mừng rỡ, còn hai cô chị thì vừa tiếc nuối vừa ghen tuông tức.
Hai vợ ông chồng sống hạnh phúc, Sọ Dừa còn hết sức thông minh, hôm mai miệt mài đèn sách cùng thi đỗ trạng nguyên. Chẳng bao lâu, đơn vị vua truyền chiếu sai chàng đi sứ. Trước lúc đi, cánh mày râu đưa cho bà xã một hòn đá lửa, một con dao và hai quả trứng gà, dặn đề xuất giữ luôn các lắp thêm ấy bên mình để có lúc cần sử dụng đến.
Ganh ghen với em, nhị cô chị nhân lúc Sọ Dừa vắng nhà, rắp tâm sát hại em để chũm làm bà Trạng. Nhị cô chị sang nhà chơi, rủ cô em chèo thuyền ra đại dương rồi đẩy em xuống nước. Một nhỏ cá kình lớn nuốt cô út vào bụng. May có con dao bên mình, cô đâm bị tiêu diệt cá, xác cá linh cảm vào bờ một hòn đảo, cô lại lấy dao bửa bụng cá chui ra ngoài. Cô sử dụng bàn đá nhảy lửa, nướng cá sống qua ngày, đợi thuyền đi ngang qua mang lại cứu. Sinh sống trên đảo ít ngày, nhì quả trứng cũng nở thành đôi con kê đẹp làm chúng ta với cô.
Sọ Dừa quả tình là mẩu truyện cổ tích khôn xiết ý nghĩa, kể nhở chúng ta “ở hiền gặp mặt lành”, người hiền đức sẽ được hạnh phúc, kẻ ác sẽ chịu đau khổ. Mỗi chúng ta phải sống nhân hậu, kiêng tham lam, ích kỉ cơ mà nhận lại mâm báo.
Một hôm có chiếc thuyền đi qua đảo, bé gà trống nhìn thấy bèn gáy vang ba lần:
- Ò… ó… o...Phải thuyền quan lại trạng rước cô tôi về.
Quan trạng đến thuyền vào xem, hai bà xã chồng gặp gỡ nhau, mừng mừng tủi tủi. Về nhà, quan tiền trạng mở tiệc mừng, mời bà bé đến chia vui, tuy thế lại giấu vợ trong nhà cấm đoán ai biết. Nhị cô chị khấp khởi mừng thầm, tranh nhau kể chuyện cô em út xui xẻo ro, tỏ vẻ thương tiếc lắm. Quan liêu trạng không nói gì, tiệc ngừng mới mang lại gọi bà xã ra. Nhị cô chị bắt gặp cô em thì mắc cỡ quá, lén chi ra về rồi tự đó bỏ đi biệt xứ
Bài viết số 1 lớp 6 đề 2 - mẫu 2
Ngày xưa, bao gồm hai vợ ông chồng một lão nông nghèo đi ở đến nhà một phú ông. Họ hiền khô lành, siêng năng nhưng đã ngoại trừ năm mươi tuổi mà chưa xuất hiện lấy một mụn con.
Một hôm, người vk vào rừng rước củi. Trời nắng to, khát nước quá, thấy cái sọ dừa mặt gốc cây to lớn đựng đầy nước mưa, bà bèn bưng lên uống. Chũm rồi, về nhà, bà bao gồm mang.
Ít lâu sau, người ông chồng mất. Bà có mặt một đứa con không tồn tại chân tay, mình mẩy cứ tròn long lóc như một trái dừa. Bà buồn, toan quăng quật nó đi thì đứa nhỏ xíu lên giờ bảo.
- mẹ ơi! bé là bạn đấy! chị em đừng vứt bé mà tội nghiệp. Bà lão yêu đương tình để lại nuôi rồi để tên mang lại cậu là Sọ Dừa.
Lớn lên, Sọ Dừa vẫn thế, cứ lăn trọc tếu chẳng có tác dụng được việc gì. Người mẹ lấy làm cho phiền lòng lắm. Sọ Dừa biết vậy bèn xin bà mẹ đến chăn bò cho nhà phú ông.
Nghe kể đến Sọ Dừa, phú ông ngần ngại. Nhưng lại nghĩ: nuôi nó thì không nhiều tốn cơm, công sá lại chẳng xứng đáng là bao, phú ông đồng ý. Chẳng ngờ cậu chăn bò rất giỏi. Ngày ngày, cậu lăn sau lũ bò ra đồng, buổi tối đến lại lăn sau lũ bò về nhà. Cả lũ bò, con nào con nấy cứ no căng. Phú ông lấy làm mừng lắm!
Vào ngày mùa, tôi tớ ra đồng làm cho hết cả, phú ông bèn sai bố cô phụ nữ thay phiên nhau lấy cơm đến Sọ Dừa. Trong số những lần như thế, hai cô chị kiêu kì, cường bạo thường hất hủi Sọ Dừa, chỉ gồm cô em vốn tính thương tín đồ là đối đãi cùng với Sọ Dừa tử tế.
Một hôm đến phiên cô út mang cơm mang đến Sọ Dừa. Mới đến chân núi, cô bỗng nhiên nghe thấy giờ sáo véo von. Rón rén bước đi cô nhìn thấy một con trai trai tuấn tú tuấn tú sẽ ngồi trên cái võng đào thổi sáo cho đàn bò gặm cỏ. Thế nhưng vừa new đứng lên, tất cả đã bặt tăm tăm, chỉ thấy Sọ Dừa ở lăn lóc sinh sống đấy. Các lần như vậy, cô út biết Sọ Dừa không hẳn người thường, bèn mang lòng yêu quý.
Đến cuối mùa nghỉ ngơi thuê, Sọ Dừa về đơn vị giục người mẹ đến hỏi phụ nữ phú ông về có tác dụng vợ. Bà lão thấy vậy tỏ ra khôn xiết sửng sốt, cơ mà thấy con năn nỉ mãi, bà cũng chiều lòng.
Thấy bà mẹ Sọ Dừa có cau đến dạm, phú ông cười mỉa mai:
- muốn hỏi con gái ta, hãy về tậu đủ một chĩnh đá quý cốm, mười tấm lụa đào, mười con lợn béo, mười vò rượu tăm rước sang đây.
Bà lão đành ra về, suy nghĩ là buộc phải thôi hẳn việc lấy vợ cho con. Chẳng ngờ, vào ngày hẹn, tự dưng trong công ty có không thiếu thốn mọi sính lễ, lại có ca gia nhân ở dưới công ty chạy lên khênh lễ đồ sang nhà đất của phú ông. Phú ông hoa cả mắt sốt ruột gọi cha cô con gái ra hỏi ý. Hai cô chị bĩu môi chê bai Sọ Dừa xấu xí rồi ngúng nguẩy đi vào, chỉ tất cả cô út là cúi đầu rụt rè tỏ ý bằng lòng.
Trong ngày cưới, Sọ Dừa đến bày cỗ thật linh đình, gia nhân chạy ra chạy vào tấp nập. Dịp rước dâu, chẳng ai thấy Sọ Dừa trọc lốc, xấu xí đâu phải chỉ thấy một cánh mày râu trai khôi ngô tuấn tú đứng mặt cô út. Mọi bạn thấy vậy đều thấy sửng sốt với mừng rỡ, còn hai cô chị thì vừa nhớ tiếc lại vừa ganh tức.
Từ ngày ấy, hai vợ chồng Sọ Dừa sống với nhau rất hạnh phúc. Không gần như thế, Sọ Dừa còn tỏ ra cực kỳ thông minh. Nam giới ngày đêm miệt mài đèn sách và quả nhiên năm ấy, Sọ Dừa đỗ trạng nguyên. Mặc dù vậy cũng lại chẳng bao lâu sau, Sọ Dừa được vua không nên đi sứ. Trước khi đi, cánh mày râu đưa cho vk một hòn đá lửa, một bé dao với hai quả trứng kê nói là nhằm hộ thân.
Ganh tị với cô em, nhì cô chị sinh lòng ghét ghen rắp tâm hại em để cố gắng làm bà trạng. Nhân quan tiền trạng đi vắng, nhì chị sang trọng rủ cô út chèo thuyền ra hải dương rồi cứ cầm lừa đẩy cô em xuống nước. Cô út ít bị cá kình nuốt chửng, tuy vậy may gồm con dao nhưng thoát chết. Cô dạt vào một trong những hòn đảo, lây dao khoét phía trong bụng cá chui ra, tiến công đá rước lửa nướng giết mổ cá ăn. Sinh sống được ít ngày bên trên đảo, cặp con kê cũng kịp nở thành một đôi kê đẹp để gia công bạn cùng cô út.
Một hôm gồm chiếc thuyền trải qua đảo, bé gà trống bắt gặp bèn gáy to:
Ò... ó... O
Phải thuyền quan liêu trạng rước cô tôi về.
Quan cho thuyền vào xem, chẳng ngờ đó chính là vợ mình. Hai vợ chồng chạm chán nhau, mừng mừng tủi tủi. Đưa vk về nhà, quan trạng mở tiệc mừng mời bà nhỏ đến chia vui, dẫu vậy lại giấu vợ trong nhà không cho ai biết. Nhị cô chị thấy thay khấp khởi mừng thầm, tranh nhau kể chuyện cô em khủng hoảng ra chiều thương nuối tiếc lắm. Quan trạng ko nói gì, tiệc xong mới đến gọi vk ra. Hai cô chị nhìn thấy cô em thì mắc cỡ quá, lén chi ra về rồi từ đó loại bỏ biệt xứ.
Bài viết hàng đầu lớp 6 đề 2 - mẫu mã 3
- Ò ó o… o!
Nghe tiếng gà gáy, cô út choàng tỉnh dậy. Buộc phải mất một lúc, cô mới hình dung nổi tình cảnh hiện tại của mình. Cô vừa ra khỏi bụng nhỏ cá bự to tướng, 1 mình trên hoang đảo, bao phủ chỉ gồm đôi gà để triển khai bạn.
Cô đột nhớ lại tất cả, bước đầu từ dòng ngày lạ mắt ấy. Thấy nhị cô chị kiên quyết không một ai chịu lấy cơm cho Sọ Dừa, cô đành nhận lời đi. “Tuy dung mạo bao gồm hơi xấu nhưng lại dù sao cậu ta cũng biết nói giờ đồng hồ người, thậm chí còn còn ăn uống nói rất dễ thương nữa là đằng khác” – cô nghĩ.
Xem thêm: Tiếng Anh Lớp 10 Unit 8 Listening Lớp 10 Trang 91, Nghe Tiếng Anh Lớp 10 Unit 8 Listening
Từ đằng xa cô sẽ nghe thấy giờ sáo du dương trầm bổng. Kỳ lạ quá! Ai thổi sáo núm nhỉ? có lẽ nào lại là Sọ Dừa? nhưng lại anh ta làm sao mà thổi sáo được tê chứ. Cô vẫn nhớ loại ngày Sọ Dừa xuất hiện ở nhà cô. Trông anh ta thật bi tráng cười, cứ lăn trọc hếu dưới đất như một trái bí, vậy nhưng mà ăn nói đến là khéo. Hai cô chị nhìn thấy Sọ Dừa thì quay mặt đi, riêng biệt cô không thấy sợ và lại thương con bạn dung mạo kì dị, nhất là khi thấy anh ta thao tác làm việc gì cũng đến nơi mang đến chốn, chăn cả đàn bò mà con nào nhỏ nấy cứ béo phệ nung núc. Cô lên đưa cơm tuy nhiên thực ra có muốn đến xem anh chăn bò như thế nào.