BÀI VĂN CẢM NGHĨ VỀ THẦY CÔ GIÁO
Viết bài bác văn biểu cảm về thầy giáo viên (17 mẫu) được biên soạn sẽ giúp các em HS học tập tập xuất sắc môn Ngữ văn 7 và đạt kết quả cao cho bài viết sắp tới, đồng thời vươn lên là tài liệu tham khảo cho quý thầy cô cùng phụ huynh.
Bạn đang xem: Bài văn cảm nghĩ về thầy cô giáo
Cảm suy nghĩ về thầy cô lớp 7
Dàn ý cảm nghĩ về cô giáoBài văn biểu cảm về cô giáoDàn ý cảm giác về thầy giáoBài văn biểu cảm về thầy giáoBài văn biểu cảm về thầy côCảm nghĩ về về cô giáo em yêu quý
Dàn ý cảm xúc về cô giáo
Dàn ý cảm giác về cô giáoMẫu 1
a. Mở bài
- Mở bài xích trực tiếp: trình làng về cô giáo mà em yêu quý.
- Mở bài xích gián tiếp: dẫn dắt, reviews về cô giáo trải qua những câu thơ. Gợi ý:
Tặng cô với tất cả hương nồng nhan sắc xuânTháng ngày khuyên bảo ân cầnCho bao thế hệ góp phần dựng xâyTiếng cô tưởng niệm mới đâyXây bao hạnh phúc tràn đầy yêu thương.
(Tặng cô)
Vở ngày thơ ấu lần xemTình cô như bà bầu biết đem sánh gì.Tờ i nguệch ngoạc cây viết chìThấm màu sắc mực đỏ điểm ghi mặt lềThương trường cũ, nhớ làng mạc quêMơ sao được một ngày về thăm Cô!
(Về thăm cô)
Rời mái trường thân yêuBao năm rồi cô nhỉ?Trong em luôn luôn đọng lạiLời dạy dỗ của côNgày ấy vào mùa thuBước chân em rộn rã…
(Cô ơi)
Một năm học là mấy tuần mấy thángLà mấy ngày mấy tiếng phút thần tiênCô mãi sau tỏa hào quang tỏa sángCho học trò thơm ngào ngạt tuổi hồn nhiên.
(Năm tháng vội vã)
Cô ôm ấp, xoa đầu khi bé khócVầng trán cô đều vần nhăn se sắtÂu yếm quan sát chúng con
(Những năm tháng ấy)
b. Thân bài
- Tả khái quát:
Cô giáo của em thương hiệu là gì? dạy dỗ môn học nào? bao nhiêu tuổi?Cô vẫn dạy em năm lớp mấy? thêm bó thuộc em vào bao lâu?- Tả chi tiết:
Miêu tả dáng vẻ (chiều cao, cân nặng nặng, thân hình…)Miêu tả mái tóc, khuôn mặt, đôi mắt, bàn tay…Miêu tả giọng nói, niềm vui của côMiêu tả điểm chung của các bộ trang phục, giải pháp trang điểm khi đi dạy của cô.- mối quan hệ của cô với mọi người:
Với học viên và phụ huynhVới người cùng cơ quan và các bạn bèVới bà bé làng xóm- nhắc một kỉ niệm khiến cho em ghi nhớ mãi giữa em với cô (chú ý kể nguyên nhân, diễn biến, ngừng của câu chuyện).
c. Kết bài
- Nêu gần như suy nghĩ, tình cảm của em giành riêng cho cô
- Em bao gồm những mong ước gì mong mỏi gửi gắm mang lại cô giáo.
Dàn ý cảm xúc về cô giáo chủng loại 2
a. Mở bài
- Mở bài xích trực tiếp: giới thiệu về giáo viên kính mến nhưng em ý muốn kể.
- Mở bài bác gián tiếp: dẫn dắt ra mắt về cô giáo trải qua những câu hát. Gợi ý:
Lúc trong nhà mẹ cũng chính là cô giáo. Khi tới trường gia sư như bà bầu yêu. Cô và bà mẹ là nhì cô giáo. Bà mẹ và cô ấy hai mẹ yêu.
(Cô và mẹ)
Cây bông hồng em trồng khuyến mãi ngay côCánh hoả hồng tươi như khoe ngày hộiMát dịu mùi hương như tình yêu mếnCô dành cho chúng em.
(Bông hồng khuyến mãi ngay cô)
Ngày đầu tiên đi họcEm mắt ướt nhạt nhòaCô vỗ về an ủiChao ôi sao thiết tha.
(Ngày trước tiên đi học)
Em xa giải pháp nơi đâyBao năm rồi cô nhỉSao vẫn thấy thân quenKhi về lại mái trường.
Cô ơi lưu giữ em khôngNgười học trò năm ấyNhững lời dạy dỗ khi xưaTheo em tận hôm nay.
(Cô ơi)
Nhớ cô thiệt nhiềuSẽ mãi siêng ngoan theo lời cô đang bảo banEm hứa hẹn sống xuất sắc nên tín đồ thành đạt tạo tương laiEm hứa sẽ làm cho cô mãi mỉm cười10 năm nữa hay xa vời vợiKhi nghe về em, cô vẫn mãi thấy kia học trò luôn ngoan.
Sẽ mãi ghi sâu theo lời cô vẫn bảo banEm hẹn em cùng với các bạn sẽ chẳng bao giờ quên mauEm hứa hẹn sẽ làm cô mãi mỉm cười10 năm nữa tốt xa vời vợiĐi đâu về đâu cũng chẳng bao giờ quên mauNhớ cô thật nhiều.
(Nhớ cô thiệt nhiều)
b. Thân bài
- diễn tả về cô:
Giới thiệu chung: Tên của cô ấy là gì?, trong năm này cô khoảng tầm bao nhiêu tuổi? Cô dạy môn học nào? Cô dạy dỗ ở ngôi ngôi trường này bao thọ rồi?Miêu tả khái quát: chiều cao, cân nặng, dáng vẻ hình, khuôn mặt…Miêu tả bỏ ra tiết: chọn diễn đạt sâu vào một số thành phần mà em tuyệt hảo nhất làm việc cô giáo, ví dụ: mái tóc, song mắt, bàn tay…Phong cách đào tạo và huấn luyện của cô (gần gũi, nhiều dạng, phối kết hợp nhiều trò chơi…)Phong cách ăn diện của cô (Cô thường xuyên mặc phục trang nào?, mang túi gì? có theo những phương tiện nào?...)Tính giải pháp của cô: dựa vào cách cô ứng xử, tiếp xúc với học sinh, đồng nghiệp, các bạn bè- cảm thấy của em về cô:
Ấn tượng của em về cô là 1 trong giáo viên như vậy nào? (về tính cách, về phong thái dạy…)Kể lại một kỉ niệm sâu sắc nhất giữa em và cô, mà lại đến hiện giờ em vẫn không quênEm đã có những hành động, thái độ gì để thể hiện tình cảm của bản thân mình dành đến cô.c. Kết bài
- Em sẽ về gặp mặt cô giáo chứ? việc đó sẽ diễn ra vào thời gian nào? Em định mang đến thăm cô cùng rất ai?
- Nêu đầy đủ suy nghĩ, tình cảm mà em giành riêng cho cô giáo.
Bài văn biểu cảm về cô giáo
Cảm nghĩ về cô giáo mẫu 1
Em đã từng được học tập với không hề ít thầy cô giáo. Mỗi người đều phải sở hữu tính cách, phong cách giảng dạy khác nhau. Tuy nhiên em luôn yêu quý và biết ơn tất cả. Tuy nhiên, em vẫn luôn dành rất nhiều tình cảm quan trọng đặc biệt nhất mang lại cô Thúy Loan - giáo viên nhà nhiệm của em sống lớp 6.
Lúc ấy, cô Thúy Loan là 1 trong giáo viên đã phệ tuổi, sắp về hưu. Bọn chúng em chắc hẳn rằng là khóa ở đầu cuối được cô dạy dỗ bảo. Vị thế, trong mắt em, cô không chỉ là tín đồ giáo viên, bên cạnh đó như một tín đồ bà hiền lành vậy. Thân hình cô Loan đầy đặn, làn da hơi nhăn hồng hào, khỏe mạnh. Khuôn khía cạnh tròn phúc hậu, với đôi mắt nâu choàng lên vẻ nhân từ từ, đầy tình yêu thương. Ai nhưng được cô nhìn chú ý bằng ánh mắt ấy, thì đều cảm thấy hạnh phúc và nóng áp. Mái tóc của cô ấy Loan dài đến giữa lưng, lấm tấm tóc bạc. Từng ngày đến trường, cô luôn luôn búi gọn gàng ở phía sau bằng các cái kẹp nơ nhỏ. Kết hợp thêm những chiếc áo nhiều năm nữa thì đẹp lắm. Từ cách đi lại, trò chuyện, sinh sống cô Loan luôn luôn toát lên vẻ nhẹ dàng, mẫu mã mực của một đơn vị giáo nhân dân cơ mà em vẫn hay tưởng tượng.
Tuy nhiên, điều khiến cho em quan trọng yêu quý cô Loan lại chưa hẳn những đặc điểm ngoại hình ấy. Nhưng mà là chính ở con người cô. Cô Loan là một trong người cô giáo hiền dịu cùng rất thân mật với học tập sinh. Khi đó em và các bạn vừa đưa sang môi trường học tập mới. Với phương pháp ghi chép, làm bài xích tập, thi cử mới lạ. đều điều kinh ngạc ấy khiến cho em cảm thấy bị choáng ngợp, thậm chí có lúc cảm thấy mình cấp thiết hòa hợp được. Nhưng mà rồi, với việc kiên trì dẫn dắt của cô ấy Loan, em và các bạn đã dần làm quen được với bí quyết học tập mới. Từng ngày, cô luôn luôn đến trường nhằm ghé thăm chúng em, dù là tiết giỏi không. Cô còn sệt biệt cân nhắc những bạn có sức khỏe yếu hay gia đình khó khăn nữa. Đặc biệt cô Loan còn luôn dành thời gian để sẵn sàng lắng nghe và chia sẻ với bọn chúng em, cùng với tư giải pháp như một bạn bạn. Em vẫn nhớ, bao gồm một lần em thi lấy điểm kém, sợ hãi bị người mẹ mắng nên không đủ can đảm về nhà. Thiết yếu cô Loan đã chở em về với vào rỉ tai với mẹ, giúp em không bị mắng. Tấm lưng ấm áp của cô ngày hôm ấy khiến em ghi nhớ mãi.
Năm nay, cô Loan đang về hưu, buộc phải em không được học với cô nữa. Nhưng phần lớn kỉ niệm thuộc cô và cảm xúc em giành riêng cho cô thì vẫn còn đấy mãi. Từng cuối tuần, em vẫn thường đấm đá xe qua đơn vị cô chơi, nhằm được vai trung phong sự cùng cô như thời điểm trước. đều khoảnh tương khắc ấy, em cảm xúc lòng bản thân thư giãn, thoải mái và dễ chịu vô cùng.
Cảm suy nghĩ về cô giáo mẫu 2
Rời mái ngôi trường thân yêuBao năm rồi cô nhỉ?Trong em luôn luôn đọng lạiLời bảo ban của côNgày ấy vào mùa thuBước chân em rộn rã…
Mỗi lần đọc rất nhiều câu thơ này, em lại bổi hổi xúc đụng nhớ về cô Thảo - cô giáo đầu tiên của em, với cũng là thầy giáo mà em yêu mến nhất.
Cô Thảo là gia sư dạy lớp một của em. Hồi ấy, cô vừa dạy dỗ Toán vừa dạy Văn, và cũng là cô giáo chủ nhiệm lớp. Do thế, phần lớn mọi tiết học trong tuần em hồ hết được cô dạy dỗ dỗ. Lúc đó, cô Thảo khoảng tầm hơn 30 tuổi, đã đi dạy được ngay sát mười năm rồi. Cô bảo, cô vẫn dạy những lứa học sinh, tuy vậy ai cô cũng nhớ mặt nhớ tên cả, do cô luôn luôn yêu thương tất cả những học sinh của mình. Cô Thảo tất cả mái tóc black dài, thướt tha, luôn được cô buộc gọn gàng lại bằng một mẫu nơ màu sắc tím. Dáng vẻ cô cao gầy, thuôn thả, khuôn khía cạnh hình trái xoan thuộc làn da trắng hồng. Trong tim trí non nớt của em lúc ấy, cô đó là một người vợ tiên thực sự. Cô Thảo có đôi mắt đen lay láy, đen như viên ngọc quý của bà nội. Mỗi khi cô dùng đôi mắt ấy, dịu dàng êm ả nhìn vào em là em có cảm giác như mình chính là đứa học trò được cô ngọt ngào nhất.
Cô Thảo có giọng nói cực kỳ hay. Nó trong trẻo, du dương, hệt như tiếng bầy vi ô lông nhưng mà em hay xem ở trên ti vi. Mỗi khi cô giảng bài, gọi mẫu cho việc đó em gọi theo đều khiến em say mê. Đặc biệt, cô Thảo dạy dỗ học cực kỳ hay. Việc khó thế nào, nghe cô giảng hoàn thành cũng thấy thật dễ dàng. Cô không bao giờ đánh mắng học viên cả. Bạn nào hư, không làm cho bài, thì cô sẽ chạm chán bạn ấy, rồi hàn huyên, trọng tâm sự để chúng ta ấy chăm chỉ học tập hơn. Những các bạn nào học tập kém, thì sau buổi học, cô sẽ kèm thêm cho chính mình ấy, nhưng nhất mực không chịu nhận tiền vàng phụ huynh. Chính sự quan tâm, yêu mến, nồng nhiệt vì học viên ấy, mà lại cô Thảo luôn luôn được bao ráng hệ học trò thuộc phụ huynh kính trọng, yêu thương yêu.
Nhớ hồi ấy, bao gồm một lần khi mọi người đang ngồi học tập trong lớp, vì không muốn viết bài bác nên em đã vờ vịt là bị nhức bụng. Trong khi thấy cô nhìn sang, em đã bao phủ lấy bụng và vờ vịt rên lên bởi vì đau. Thấy vậy, cô Thảo đã khôn cùng lo lắng. Ngay mau lẹ cô sang nhờ thầy giáo lớp ở kề bên trông lớp giúp, rồi bế em lên, chạy lịch sự trạm xa. Lúc ấy, chú ý vẻ lo lắng, cùng đều giọt những giọt mồ hôi trên khuôn phương diện cô, em cảm thấy ăn năn vô cùng. Chỉ bởi một phút biếng nhác của em mà cô giáo đã đề nghị vất vả như vậy. Khi đến trạm xá, cô y tá đi vắng. Cô Thảo rối rít lên, đắn đo phải làm cố nào. Thời gian đó, em vẫn nói thật với cô, rằng mình đã nói dối. Vừa nói, em vừa khóc và nóng vội xin lỗi cô. Thấy vậy, cô vẫn ngồi xuống, dìu dịu lau nước mắt và vuốt tóc em, rồi nói: “Em biết dấn lỗi sai vì thế là tốt. Từ lần sau em không được dối trá nữa nhé? Em hứa hẹn với cô đi nào?”. Nói rồi cô chuyển ngón út ra hóng em. Ngay chớp nhoáng em gửi ngón tay của chính mình ra và cùng cô lập phải một lời hứa. Tự hôm ấy, em luôn siêng năng học tập, không thời gian nào chểnh mảng cả. Điều kia đã khiến cho cô rất kinh ngạc và vui mừng. Mỗi khi thấy ánh nhìn tràn đầy tin yêu và từ hào của cô. Em lại cảm thấy tôi đã làm đúng và cần phải cố gắng thêm nữa. Chính nhờ cô, mà lại em bắt đầu trở thành một học sinh giỏi, chăm ngoan như hôm nay.
Từ lúc đó đến bây giờ, em đã làm được học với không hề ít thầy cô giáo, nhưng lại cô Thảo vẫn luôn luôn là người giáo viên mà em mếm mộ nhất. Năm nào, vào ngày 20 - 11 em cũng đến thăm cô với gửi mang đến cô các lời chúc tốt đẹp. Em ao ước rằng cô sẽ luôn khỏe mạnh, và liên tục sự nghiệp trồng người béo phệ của mình.
Cảm nghĩ về về cô giáo mẫu 3
Mỗi năm, khi đến ngày công ty giáo Việt Nam, em lại dành thời gian, mua một bó hoa tươi thắm rồi mang đến thăm cô Ngọc - người giáo viên mà em yêu thương nhất.
Cô Ngọc là gia sư dạy Ngữ văn của em lúc em học tập lớp 6. Nhờ bao gồm cô, mà em đã mếm mộ và học tập tập xuất sắc môn Ngữ văn - một môn học mà lại trước đó em rất chán ghét.
Lúc ấy, cô Ngọc là 1 trong những giáo viên trẻ em vừa new ra trường, mới chỉ 24 tuổi. Cô gồm vóc dáng nhỏ dại nhắn, khuôn khía cạnh tròn rất đáng yêu. Bởi vì thế mà có rất nhiều phụ huynh không quá tin tưởng vào năng lực dạy học tập của cô. Mặc dù nhiên, cho cuối cùng, cô đã khiến mọi bạn phải nể phục kỹ năng dạy học tập của mình. Cô Ngọc bao gồm mái tóc màu nâu nhạt, xoăn nhẹ ở đuôi. Khi đi dạy, cô hay buộc gọn ở phía sau. Đôi mắt cô to lớn tròn, black láy. Mỗi một khi dạy học thì cô phải đeo thêm một dòng kính, bởi vì cô bị cận. Cô thường nói em và chúng ta khi học cần cách vở một khoảng cách nhất định nếu như không sẽ đề nghị đeo kính tương tự cô.
Điều em tuyệt hảo nhất ngơi nghỉ cô chính là cách giảng dạy. Trước đó, em vô cùng ghét học Văn bởi nó vừa dài cái lại còn nhàm chán. Mặc dù vậy từ khi tham gia học cô em lại thấy thích hợp môn học tập này. Cô ko bắt chúng em học thuộc lòng phần nhiều câu chữ khô khan, cơ mà dạy cho việc đó em phương pháp tự mình viết đông đảo thứ bản thân đã hiểu. Cô luôn khuyến khích chúng em sáng sủa tạo, thoải mái viết lách. Trong giờ học, cô thường xuyên đan xen, nhắc những mẩu chuyện thú vị quanh bài xích học. Cứ thế, giờ học tập Ngữ văn luôn được em và chúng ta hứng khởi, mong mỏi chờ.
Đối với học tập sinh, cô Ngọc không chỉ là một cô giáo mà còn là 1 trong những người bạn thân nữa. Cô luôn linh hoạt thay đổi được hai địa điểm này. Trong giờ học, cô là 1 trong những giáo viên nghiêm túc, tận tụy. Khi ra chơi, cô là 1 người các bạn để bọn chúng em rất có thể thoải mái trung khu sự, chia sẻ. Cô cùng thích ngồi ăn uống vật, uống trà sữa với chúng em. Chính vì thế mà lại em cùng các bạn đều rất yêu quý cô.
Cô Ngọc luôn yêu thương, thân thương tới chúng em. Bạn nào sức mạnh yếu, học kém môn nào, mái ấm gia đình có gì sệt biệt… là cô nhớ hết. Nếu bạn học viên nào đề xuất nhờ cô giảng lại bài, thì cô luôn sẵn sàng. Vào dịp thi cuối kì năm ấy, liên tiếp ba buổi tối trước khi thi, cô đông đảo dạy kèm lại kỹ năng cho bọn chúng em, cốt để người nào cũng có công dụng tốt nhất. Mấy tối đấy, trời mưa rét, công ty cô lại xa, tuy nhiên cô vẫn mang lại dạy vô cùng nhiệt tình. Sau đó, những phụ huynh bao gồm gửi cô quà nhưng lại cô nhất quyết không nhận. Những hành động ấy của cô khiến mọi người ai cũng kính mến, nể phục.
Đến bây giờ, em đã là 1 trong những học sinh tốt môn Văn rồi. Mỗi một khi nhìn hiệu quả môn văn, em lại nhớ cho cô Ngọc - tín đồ gieo đến em niềm yêu thương văn học. Trong ngăn bàn học của em, đến hiện nay vẫn còn giữ lại những bài xích kiểm tra được cô chấm ngày ấy. Mỗi lúc nhớ cô, em lại lấy bọn chúng ra để ngắm nhìn. Cùng thầm cảm ơn ông trời vày đã cho em được học tập với cô giáo hoàn hảo nhất như vậy.
Cảm suy nghĩ về cô giáo mẫu mã 4
Ai ai trong cuộc đời học sinh cũng có một tín đồ thầy hay một người cô giáo mà bản thân yêu mến, kính trọng. Em cũng vậy. Trong thời gian năm học tiểu học, có tương đối nhiều cô dạy em và cô nào em cùng yêu mến, kính trọng tuy thế người khiến cho em mếm mộ nhất đó là cô Mai.
Cô Mai là giáo viên công ty nhiệm của em khi học lớp năm bên dưới mái trường tiểu học. Lương Thị Tuyết Mai là tên cô. Ôi! cái tên mới đẹp làm sao! Cô bao gồm vóc dáng vẻ hơi béo nhưng hơi cao. Em theo luồng thông tin có sẵn cô năm nay bốn mươi tuổi cơ mà em thấy cô như trẻ em hơn cái tuổi của mình. Khuôn khía cạnh cô hình trái xoan vô cùng đẹp. Mái đầu cô dài, óng ả, có màu đen nhánh thường xuyên được cô buộc lên rất cao cho gọn. Trông cô thật trẻ trung khi buộc cao tóc lên cũng chính vì mái tóc kia rất phù hợp với khuôn mặt hình trái xoan của cô. Cô bao gồm một đôi mắt rất đẹp, khá nổi bật trên khuôn mặt. Dưới đôi mắt tinh anh tê là một cái mũi dọc dừa, thanh tú có tác dụng sao! Cô rất hấp dẫn cười và các lần cười cô lại nhằm lộ hàm răng trắng tinh, gần như tăm tắp đằng sau đôi môi đỏ tươi. Nước domain authority cô trắng ngần, giỏi đẹp. Mỗi một khi cô bước đi trên bục giảng là tà áo dài tím lại phấp tếch bay. Vào lớp em, ai ai cũng bảo là cô đẹp nhất trường. Đứa nào cũng ước được đẹp nhất giống cô một chút ít thôi cũng được.
Cô Mai là một trong những giáo viên các kinh nghiệm, tận tâm với nghề; đi dạy đã được gần hai mươi năm. Cô Mai khôn cùng thương yêu học sinh và thời gian nào vẫn muốn giúp đỡ học tập trò học giỏi, đạt hiệu quả tốt. Vào lớp em năm đó có khoảng chừng bảy bạn học không tốt. Cô liền dạy phụ đạo thêm cho các bạn đến khi nào các bạn hiện đại hẳn và cô không nhận một đồng như thế nào từ phụ huynh. Cô còn nỗ lực đến trường sớm để cùng truy bài với bọn chúng em. Không phần lớn vậy, cô còn thân thương giúp đỡ các bạn nghèo, khó khăn. Vật chứng là cô Mai đang đi đến tận nhà các bạn nghèo để bộ quà tặng kèm theo quà, làm ba mẹ các bạn rất cảm động. Tất cả lần bạn Tú Anh bị bệnh nặng nên nghỉ học cả tuần, cô liền đến thăm cùng nhờ bọn chúng em chép bài xích hộ bạn. Những phụ huynh và chúng em khôn xiết cảm đụng trước tấm lòng yêu thương thương to lớn của cô đối với học sinh. Người mẹ em bảo rằng: “Cô Mai và đúng là một thầy giáo giỏi, tận chổ chính giữa với học sinh. Người mẹ rất mừng vì bé được cô dạy dỗ học.”. Em thầm suy nghĩ rằng bà bầu nói thật đúng vì cô Mai là gia sư giỏi, tận tâm khi mà chúng em không hiểu chỗ nào là cô chuẩn bị sẵn sàng giảng lại kĩ hơn cho cái đó em hiểu. Em thấy mình như mong muốn khi được vào học tập lớp cô.
Đối với đồng nghiệp, cô Mai luôn vui vẻ, tháo mở với cô luôn dìu dắt các đồng nghiệp trẻ. Kính trọng những thầy cô khủng tuổi rộng mình. Em được biết thêm rằng, mái ấm gia đình cô chẳng khá trả gì. Chồng cô là yêu thương binh luôn yếu ớt và căn bệnh tật. Cô còn tồn tại hai con nhỏ nên gia đình luôn gặp khó khăn nhưng cô lại trút tiền túi ra để sở hữ quà thưởng cho chúng ta học giỏi, chăm ngoan. Em thấy cô thật xứng đáng khâm phục. Hôm có tác dụng thi cuối kì hai, cô vẫn thưởng cho các bạn cao điểm nhất một cây cây bút máy màu xanh da trời rất rất đẹp mà mang đến giờ em vẫn tồn tại giữ.
Bây giờ đồng hồ em đang trở thành một học sinh lớp bảy, tuy vậy em vẫn ghi nhớ đến tín đồ giáo viên dạy mình năm lớp Năm. Em thật sự yêu thương mến, kính trọng và rất thán phục cô Mai. Đến giờ đồng hồ em vẫn chưa thể về ngôi trường cũ thăm cô được. Em cảm xúc mình thật có lỗi lúc ngày 20/11 không trở lại thăm cô. Cô Mai là người em yêu mến, kính trọng vì chưng cô là cô giáo hết sức yêu mến học sinh. Em luôn luôn mong cô được khoẻ mạnh, hạnh phúc, được học sinh yêu mến. Cô Mai ơi, một ngày nào kia em sẽ về viếng thăm cô!
Cảm suy nghĩ về cô giáo mẫu 5
Có lẽ trong cuộc sống mỗi bé người đều có những thầy gia sư mà đi suốt cả cuộc đời có lẽ rằng ta không bao giờ tìm thấy những người như họ. Bọn họ là những người dân tận vai trung phong tận tụy cùng với nghề lúc nào thì cũng chỉ nghĩ đến những học sinh yêu quý của mình. Tôi cũng đều có một giáo viên chủ nhiệm như vậy và có lẽ rằng trong suốt cuộc đời tôi sẽ không còn thể làm sao quên được cô.
Đó là cô An, một cô giáo còn hết sức trẻ, cô dạy môn văn. Ngày thứ nhất khi cô vào dạy lớp tôi cô mang một cái áo dài màu trắng, trông cô thật tươi trẻ và năng động. Cô dành riêng một tiết trước tiên để có tác dụng quen với lớp cùng tự reviews về bản thân mình. Ngay lập tức từ hồ hết tiết học tập đầu tiên, cô đã cho tôi một quan tiền niệm hoàn toàn khác về môn văn. Môn văn so với tôi từ bỏ trước cho đến lúc này là một môn cực kỳ khó mà lại mỗi lời cô giảng giải khiến tôi như được bước vào một thế giới khác, một thế giới mà tôi rất có thể thỏa mức độ tưởng tượng và cho tôi hiểu thêm về tình yêu thương về cảm tình về phần lớn mặt trong làng mạc hội. Cô không hắt hủi hay chê bai phần lớn đứa học nhát như tôi mà thậm chí là cô còn luôn quan trung ương chỉ bảo một cách tận tình.
Trước đây sinh hoạt có lẽ là giờ mà lũ tôi sợ tuyệt nhất nhưng kể từ khi có cô thì nó không còn đáng sợ bởi vậy nữa, nó là giờ mà shop chúng tôi lại thường xuyên được giao lưu hình như thì cô cũng khuyên nhủ những chúng ta còn học tập kém yêu cầu phấn đấu hơn. Nhiều lúc tôi đã từng có lần nghĩ trường hợp như trong cả đời học sinh của tôi được học tập văn cô được cô làm chủ nhiệm thì hay mang lại mấy và chắc hẳn rằng đó cũng là hi vọng của toàn bộ đám học tập trò chúng tôi. Chắc hẳn rằng điều làm cho tôi chẳng thể nào quên được làm việc cô còn là một kỉ niệm khiến tôi nhớ mãi. Đó là 1 trong lần thi cuối kì môn văn tôi được một con hai tròn trĩnh cùng cô yêu cầu tất cả lớp phải đưa về cho cha mẹ kí vào. Điều này so với tôi như 1 tiếng sét ngang tai cũng chính vì tôi sẽ hứa cùng với ba người mẹ là lần này điểm thi vẫn trên trung bình. Không thể để cho phụ huynh biết vấn đề đó được cùng trong đầu của một đứa trẻ non trẻ như tôi nảy lên một lưu ý đến sai trái.
Tôi đưa ra quyết định đi lục lọi lại đông đảo quyển sổ mà tía tôi sẽ kí và học theo nét kia rồi kí lại. Tuy ko được giống đến lắm mà lại tôi vẫn dũng mạnh tay kí bừa ra sao thì ra. Ngày sau tôi vẫn nộp như bình thường và không thấy cô nói gì nên trong tâm địa tôi cảm giác lâng lâng vui sướng. Tung trường tôi vẫn rảo bước thì bỗng dưng nghe giờ ai kia hỏi phía sau “Khánh ơi hóng cô với”. Quay trở lại đằng sau thì ra chính là cô An. Té ra cô đang biết đó chưa phải là chữ kí của ba tôi. Tôi không nói gì mà lại chỉ biết khóc òa lên vị sợ hãi. Cô ôm tôi vào lòng không một lời trách phạt. Cô nói sẽ không còn để chuyện này cho phụ huynh tôi biết cùng với một đk là trong kì thi cuối kì tôi phải đạt được điểm khá. Điều này so với tôi thật cạnh tranh nhưng vì sợ ba nên tôi đành gật gù đồng ý.
Chẳng mấy chốc kì thi cuối kì đã gần tới tôi đang không biết luân chuyển xở gắng nào thì chiều hôm kia cô đến với một vài tài liệu bên trên tay cùng cô nói đang kèm tôi học. Kì thi cuối kì đang tới và 1 tuần sau cô An thông báo điểm, tôi đang thực sự rất bất ngờ và thiếu tín nhiệm nổi vào mắt mình là một trong những điểm chín đỏ chói. Tôi cảm ơn cô không ít và từ đó trở đi tôi môn văn đổi mới một môn mà tôi vô cùng thích. Cô chính là người bà bầu thứ hai của mình và nếu không nói vượt thì cô chính là người đem đến cho tôi một cuộc sống thường ngày mới trọn vẹn khác. Cô không phải là người phong cách hay phong cách gì nhưng cô cực kỳ gần gũi, giản dị như thiết yếu những đứa học sinh mà cô đang dậy vậy cùng chính điều này đã làm cho những đứa học viên nghèo như công ty chúng tôi cảm thấy thương yêu cô mang lại kì lạ. Cô cũng có thể có một cuộc sống thường ngày không mấy khấm tương đối gì lúc còn phải nuôi một fan em vẫn học đại học nhưng từng khi shop chúng tôi nghỉ phép cô luôn đến thăm đụng viên an ủi và luôn đem theo lúc là vỏ hộp bánh khi là hộp sữa. Giáo viên tôi là như vậy đấy thực lòng và mộc mạc đến lạ thường.
Những bài học lời răn dạy của cô ý tôi đang không bao giờ quên được. Hình hình ảnh cô và những lời nói ân yêu cầu cô chỉ bảo chúng tôi sẽ luôn lưu lại trong trung tâm trí tôi.
Cảm nghĩ về cô giáo chủng loại 6
Ngày xửa ngày xưa, trên trái đất xinh xắn có một lũ chim ca hót tiếp nhận cô giáo công ty nhiệm mới... Thiên sứ đã giao trách nhiệm cho gia sư ấy đề nghị đưa phần đông cô, cậu bé nhỏ lần lượt lên đò sang trọng bờ bên đó của kiến thức và kỹ năng và đỉnh cao của thành đạt.... Đều đặn hằng năm thầy giáo ấy lại đón rồi đưa, lại lẹo thêm đôi cánh mang lại những khóa đào tạo và huấn luyện trò vừa ngoan vừa đáng yêu và hãy còn ngây ngô khù khờ bay vào khung trời xanh...Và giờ đây khi trong thời hạn cũ sẽ qua, năm nay cô giáo đó lại tiếp tục đưa tôi - một đứa học trò nhỏ tuổi đến bờ bến vô tận của tri thức.
Chắc chúng ta đang thắc mắc không biết giáo viên mà bạn muốn nói đến là ai đề nghị không? chưa phải để các bạn phải đợi chờ đâu. Đó chính là giáo viên nhà nhiệm lớp 11A4 - cô hồ nước Thị thanh tịnh - người bà bầu thứ hai nhưng thiên sứ đã đưa về cho chúng tôi.
Ấn tượng thứ nhất của tôi về cô là thú vui dễ mến, cô rất là dễ thương, và tuyệt vời khi nhìn xung quanh không ai có thể đoán được tuổi thật của cô! Tôi đã nghe các anh chị em khóa trước nói lại cô giảng bài rất lôi cuốn và rất gần gũi với học trò, ngày đầu tiên học cô thì tôi đã chứng thực ngay được điều đó. Cô giảng bài xích rất tất cả hồn cùng với nhiều ví dụ khá là thú vị vẫn như lôi cuốn tôi vào bài bác văn cô giảng. Đó là những ấn tượng ban đầu, nhằm rồi tự những ấn tượng này đến tuyệt vời khác tôi lại càng hiểu và để nhiều tình cảm đến cô hơn. đắn đo là cô tất cả cảm dấn được hầu hết tình cảm mà tôi dành cho cô không nhỉ? chắc chắn rằng không đâu. Cảm tình đó là việc biết ơn tự những bài học kinh nghiệm cô sẽ dạy mang lại tôi, là lòng kính trọng, là sự ngưỡng mộ về việc nhiệt huyết cùng trái tim yêu nghề của cô...Cũng là tình yêu của một đứa phụ nữ dành cho người mẹ của mình. Cảm tình đó cứ mãi ủ ấp trong tôi khôn cùng nhiều, các tới nỗi tôi lừng chừng phải bắt đầu từ đâu và chấm dứt như chũm nào nữa…
Tôi không phải là một học sinh tốt môn văn, nhưng lại những bài văn tôi viết ra có thể được xem là khá nếu không nói là thừa tệ. Dù trong tâm tôi có tương đối nhiều tình cảm dành cho cô cơ mà tôi vẫn cấp thiết viết ra một bài văn hay bất cứ cái gì hoàn toàn có thể gọi là hoàn chỉnh để nói theo cách khác hết được tình yêu của tôi giành cho cô được. Vấn đề duy nhất cơ mà tôi rất có thể làm được là hiện nay ngồi đây, viết lên phần lớn dòng chữ này để có thể nói lên tất cả tình cảm, cân nhắc xuất phát từ tận trái tim tôi.
Từ trước tới giờ đồng hồ tôi là một trong những con bé không say đắm môn văn, tôi rất có thể đọc các tác phẩm văn học với tiểu thuyết dài tập nhưng so với tôi môn văn là môn nối sát với những cái ngáp dài, ngáp ngắn, một phương pháp ngán ngẩm. Nếu bạn bảo tôi đề cập lại một cuốn sách, một tiểu thuyết lâu năm tập thì dù cho có phải ngồi trong cả suốt cả một ngày tuyệt lâu không dừng lại ở đó nữa thì tôi vẫn hoàn toàn có thể kể cho chính mình nghe với toàn bộ những gì nhưng mà tôi đọc được bằng toàn bộ lòng say mê. Nhưng nếu như khách hàng bắt tôi phải đọc với hiểu về một bài bác thơ hay viết ra những bài văn thì quả là 1 trong những cực hình so với tôi, tôi phù hợp sự thực tế, thích những cái gì đối chọi giản có thể chứng minh, và có sẵn một kho tàng công thức để giải quyết như môn toán, lý, hóa. Chắc rằng vì vậy nhưng môn văn đối với tôi là quá khó. Thường thì fan ta đâu rất có thể làm giỏi những gì mà fan ta ko thích, và tôi cũng vậy. Bà mẹ tôi là 1 trong những họa sĩ, một nhà thơ, yêu thương thơ văn một bí quyết lạ lùng. Bà mẹ thường nói tôi là một con fan quá đỗi khô khan và thực tế. Lúc nghe tới mẹ nói bởi vậy tôi chỉ mỉm cười mà không hề phủ nhấn điều đó, vì bản chất con fan tôi vốn dĩ là như vậy. Thơ văn trong khi là một chiếc gì thừa xa xỉ so với tôi. Tôi chỉ ham mê là fan đọc phần đa cuốn sách hay chứ không cần thích là tín đồ viết ra phần nhiều cuốn sách đó.
Rồi một ngày có một thiên sứ sẽ mỉm cười với tôi và bạn đã mang cô đến, lúc đó thì mọi vấn đề đã đổi khác. Cô thường nói với cửa hàng chúng tôi "mỗi em buộc phải tìm cùng thuộc một câu thơ mà mình thích, bởi vậy tâm hồn sẽ cảm thấy nhẹ nhõm hơn”, tôi thiếu hiểu biết câu nói kia của cô mang đến lắm tôi cấp thiết tìm cho doanh nghiệp được một câu thơ mà tôi yêu thích cũng tương tự việc bắt tôi phải yêu thơ là trọn vẹn không thể. Tuy thế giờ đây, tôi đã rất có thể hiểu và cảm thấy được một trong những phần nào đó của những bài thơ qua lời giảng của cô. Sự nhiệt tình, sức nóng huyết của cô ý đã truyền xúc cảm vào con người vốn khô ráo của tôi. Những nội dung bài viết văn sau đó so với tôi không thể là thừa khó, mà trôi qua thật thuận tiện khi rất nhiều lời giảng của cô vẫn còn đó văng vẳng bên tai.
Không chỉ với cô giáo đối với tôi, cô thanh tịnh còn là một người "mẹ" luôn luôn lắng nghe và luôn cho tôi phần đông lời khuyên nhằm tôi rất có thể biết mình có tác dụng gì. Đã có nhiều lần tôi nói chuyện, trung khu sự với "mẹ", qua phần lớn lần nói chuyện, trọng tâm sự ấy tôi thấy mình trưởng thành và cứng cáp lên các lắm. Ở "mẹ" bao gồm điều nhưng tôi không còn có với tôi biết là tôi buộc phải học ở chị em nhiều lắp thêm lắm. Đó là việc lạc quan, vui vẻ, tấm lòng vì tín đồ khác và đặc biệt quan trọng nhất là phải luôn luôn luôn sinh sống thật cùng với lòng mình.
Đó là toàn bộ những tình cảm của tôi đối với "mẹ Thanh Tịnh" của tôi! Còn chúng ta thì sao? Bạn chắc chắn phải có 1 thời cắp sách đến trường, mặc dù cho là ở đâu, dù bao thọ thì chắc hẳn rằng bạn cũng có những lưu niệm về ngôi trường lớp, thầy cô, bạn bè. Lưu niệm vui, buồn, hồi ức về thầy cô, chúng ta bè, ngôi trường lớp, đều đáng để nhớ với trân trọng. Bao gồm lẽ, lúc còn ngồi trên ghế bên trường không có ai trong bọn họ cảm nhận được hết hơi ấm từ bạn bè, từ phần đông lời răn dạy của rất nhiều tâm hồn bên trên bục giảng. Một số trong những người trong bọn chúng ta, thấy các lời răn đe, trách móc của thầy cô là thừa với lấy làm tức giận vì tất cả những điều đó, chỉ muốn nhanh thật nhanh xuất sắc nghiệp để bay xa thiệt xa số đông ngày tháng gò bó bên những thầy, cô với bảng đen và phấn trắng. Nhưng thế rồi? Khi đã xa, các bạn sẽ cảm thấy như tôi đã đánh mất thứ gì đó rất béo trong đời. Chẳng còn hầu như lời răn đe, chẳng bao gồm trách phạt cùng chẳng thể bự lên thêm được nữa. Không còn những fan hướng dẫn vào đời, bọn họ phải tự học hỏi, từ bỏ rút tỉa kinh nghiệm từ những bài học có thật trong cuộc sống. Và những bài xích học thực tiễn của cuộc sống thì không còn khô khan nữa, nó sinh động, nó oi bức và họ không bao gồm nhiều thời cơ để làm cho sai, vị khi làm cho sai bọn họ phải trả giá bán chứ không dễ dàng và đơn giản là lời răn đe và ngọt ngào vô hại. Đến lúc đó bạn mới hỏi: “Còn ai nhớ, ai quên con đò xưa…?” thời gian đó hợp lý và phải chăng là muộn lắm không? hãy quý trọng trong năm tháng học tập trò, hãy cố gắng tận hưởng khoảng thời hạn hạnh phúc nhất đời mình. Hoàn toàn có thể bạn không tin tôi, nhưng rất nhiều thầy giáo, gia sư đang đứng bên trên bục giảng kia, họ không những có bảng black và phấn trắng, họ còn tồn tại tình yêu thương vô bờ dành cho bạn, mang đến tôi với cho đa số ai được điện thoại tư vấn là học trò. Họ có cái gọi là tâm huyết với từng phần tương lai bé dại bé. Cần cù cảm nhấn đi, chắc chắn bạn sẽ cảm thấy một kim chỉ nan cho tương lai của chính bản thân mình từ chỗ thầy cô của bạn. Bởi từ những bài học kinh nghiệm và lời răn dạy chúng ta sẽ to lên bạo gan mẽ, đang góp nhặt được nhiều điều cho cuộc sống đời thường và đều va chạm thực tế trong cuộc đời phía trước. Hãy sống hết mình cho trong những năm tháng quý báu nhưng mà các bạn sẽ có, sẽ có, cùng đã có chúng ta nhé!…
Cuối nội dung bài viết này, tôi quan trọng quên nói lên lời tri ân đối với cô công ty nhiệm của tôi cùng với những thầy cô giáo đang đứng trên bục giảng trồng người. Tôi kính chúc quý thầy cô có nhiều sức khỏe, niềm hạnh phúc và gặt hái những đóa hoa tươi thắm vào sự nghiệp của mình.
Xem thêm: Bt Sgk Toán 8, Giải Bài Tập Toán Lớp 8 Sgk Đầy Đủ Đại Số Và Hình Học
Cảm suy nghĩ về cô giáo mẫu mã 7
Cho cho giờ tôi vẫn tất yêu quên được cô Thanh Mai, gia sư đã dìu dắt tôi vào suốt trong những năm lớp một, lớp hai. Đối cùng với tôi, cô y hệt như người người mẹ thứ nhị vậy.
Hình hình ảnh của cô tôi còn lưu giữ như in. Dáng cô khá gầy, cao dong dỏng. Mái tóc đen óng, xõa ngang vai. Cô gồm khuôn khía cạnh trái xoan, hết sức xinh. Tuy thế tôi nhớ độc nhất là ánh mắt dịu dàng, đựng đầy tình ngọt ngào của cô.
Nhớ lại hồi mới lao vào lớp một, tôi còn là một trong cô bé bỏng rụt rè, nhút nhát. Dịp đó, tôi chỉ biết ngồi một chỗ, chẳng dám nói chuyện hay vui chơi với ai. Với rồi cô đến mặt tôi, yên ủi động viên tôi làm cho quen với những bạn. Giọng nói của cô thật vơi nhàng. Và tôi đã có thể hoà đồng với các bạn.
Hồi đó, tôi vẫn còn đó quá bé, chỉ thấy cô sao mà lại giống nữ tiên trong truyện cổ tích thế. Dịp nào cô cũng nở niềm vui với tôi, góc nhìn cô như khích lệ tôi. Rất nhiều lúc tôi bao gồm chuyện buồn, cô lại mang đến bên an ủi tôi, cô luôn luôn biết bí quyết làm tôi vui hơn. Rồi gồm khi tôi mắc lỗi, cô cũng không mắng mỏ gì mà chỉ dịu nhàng kể nhở.
Chính vị vậy nhưng mà tôi vô cùng mếm mộ cô. Có chuyện gì bi thảm hay vui, tôi đầy đủ kể cho cô nghe. Tôi vốn luôn cố gắng học thật tốt, thiệt ngoan để cô vui lòng. Thật vui biết bao mỗi lần được nghe cô khen.
Nhưng tất cả một chuyện mà lại tôi luôn nhớ mãi. Hồi đó tôi mắc một khuyết điểm, đó là chữ tôi khôn xiết xấu. Dịp nào tôi cũng bị điểm hèn môn chủ yếu tả. Cô giáo đã những lần cảnh báo nhưng tôi vẫn cứ chứng như thế nào tật ấy. Cô giáo đã rất ảm đạm và tôi nhận ra điều đó trong mắt cô. Tôi thấy mình đã có lỗi khôn cùng lớn, đã tạo cho cô buồn. Tôi rất hối hận hận. Vậy là trường đoản cú đó, tôi quyết vai trung phong luyện chữ làm sao cho thật tốt. Với rồi chữ tôi đã được xếp vào hàng tuyệt nhất nhì trong lớp. Thấy tôi tiến bộ, cô cũng rất vui.
Rồi còn biết bao kỉ niệm so với cô. Cô đang dạy mang đến tôi không ít điều xuất xắc lẽ phải. Đương nhiên tình thương của cô không hẳn chỉ dành cho riêng tôi cơ mà cô coi tất cả học sinh shop chúng tôi như là con của chính mình vậy. Cô rèn cho công ty chúng tôi những thói quen xuất sắc và sửa cho chúng tôi những kinh nghiệm xấu. Chưa khi nào cô nói gắt với cửa hàng chúng tôi một lời nào, bao giờ cô cũng êm ả dịu dàng chỉ bảo chúng tôi.
Bây giờ tôi sẽ lớn, tối thiểu cũng đủ phệ để rất có thể hiểu được phần lớn công lao to khủng của cô so với tôi. Tuy hiện thời tôi không thể học cô nữa tuy nhiên tôi cũng chưa lúc nào quên cô và sẽ không bao giờ quên cô. Cô đã mãi mãi là cô tiên xuất sắc bụng trong kí ức tuổi thơ của tôi.
B. Cảm nghĩ về thầy giáo mà em yêu mến
Dàn ý cảm giác về thầy giáo
Dàn ý cảm nghĩ về thầy giáo mẫu 1
a. Mở bài
- Mở bài bác trực tiếp: ra mắt về tín đồ thầy mà yêu dấu nhất.
- Mở bài bác gián tiếp: dẫn dắt, giới thiệu về thầy trải qua những câu thơ. Gợi ý:
Giọt sương rơi mặn bên đờiTóc thầy bạc bẽo trắng giữa trời chiều đôngMắt thầy mòn mỏi xa trôngCây trơ thổ địa đứng giữa cái thời gian…
(Thầy và chuyến đò xưa)
Qua bi đát vui, qua phần lớn thăng trầmCâu trả lời sáng lên che lánhVới tôi thầy ký thácThầy nhờ cất hộ tôi khát vọng tín đồ cha…
(Con cùng với thầy)
Em nghe thầy hiểu bao ngàyTiếng thơ đỏ nắng nóng xanh cây quê nhàMái chèo nghe vọng sông xaÊm êm như giờ đồng hồ của bà năm xưa...
(Nghe thầy đọc thơ)
Mai thầy về, mùa điện thoại tư vấn nắng lên caoVai áo bội nghĩa như màu sắc trang vở cũ…
(Khi thầy về hưu)
b. Thân bài
- Tả khái quát:
Thầy giáo của em thương hiệu là gì? dạy dỗ môn học tập nào? từng nào tuổi? Là người ở nơi nào?Thầy đang dạy em năm lớp mấy? dạy dỗ môn gì? lắp bó thuộc em trong bao lâu?- Tả chi tiết:
Miêu tả dáng vóc (chiều cao, cân nặng, thân hình…)Miêu tả mái tóc, khuôn mặt, song mắt, bàn tay…Miêu tả giọng nói, niềm vui của thầyMiêu tả điểm chung của các bộ trang phục, cơ chế khi đi dạy dỗ của thầy- mối quan hệ của thầy giáo với mọi người:
Với học sinh và phụ huynhVới đồng nghiệp và bạn bè- nhắc một kỉ niệm khiến em ghi nhớ mãi thân em với thầy:
Kể nguyên nhân, diễn biến, kết thúc của câu chuyện.Bài học mà lại em nhận thấy sau sự việc ấyTừ sau vấn đề ấy em đã thay đổi như thế nào?c. Kết bài
- Nêu hồ hết suy nghĩ, tình cảm của em dành riêng cho thầy
- Em gồm những mong muốn, lời chúc, lời hứa hẹn nào muốn gửi gắm mang đến thầy giáo.
Dàn ý cảm giác về thầy giáo mẫu 2
a. Mở bài
- Mở bài trực tiếp: giới thiệu về người thầy kính mến nhưng em hy vọng tả.
- Mở bài xích gián tiếp: dẫn dắt, ra mắt về thầy trải qua những câu hát. Gợi ý:
Dẫu đếm hết sao trời tối nayDẫu đếm không còn lá mùa thu rơiNhưng nghìn năm có tác dụng saoEm đếm hết công ơn bạn thầy?
(Người thầy)
Em yêu giây phút nàyThầy em tóc như bạc đãi thêmBạc thêm do bụi phấnĐể mang lại em bài học kinh nghiệm hay.
Mai sau khủng lên ngườiLàm sao có thể nào quênNgày xưa thầy dạy dỗKhi em tuổi còn thơ.
(Bụi phấn)
Cũng tất cả một vầng trăngNhưng sao thầy ko kểNhững đêm ngồi soạn bàiÁnh trăng lùa khuya khoắt.
Và dài phần đa cơn mưaThầy ơi sao ko kểĐường mưa thầy lặn lộiSớm chiều với bầy em.
(Những điều thầy ko kể)
Đêm yên lặng trời sẽ khuya thiệt khuyaNhững trang giáo án vẫn còn đó dở dangThầy không ngủ âm thầm dưới ánh đèn khuyaLật từng trang sách dáng vẻ nghiêng nghiêng hao gầy.
(Thầy không ngủ)
Tiếng của thầy ấm áp truyền vào trang vở cùng với bao khát vọngNhư gió ươm mầm sống từ bây giờ vì một tương laiCuộc sống muôn màu sắc vẫn đó, những hi vọng cùng bao mong mơMãi nhớ lời thầy dìu dắt em hôm qua.
(Lá thư nhờ cất hộ thầy)
Một vị sao lung linh về trong trời tối vắngThầy đã thắp sáng mang đến tôi bao mong mơDìu đôi chân ngạc nhiên hòa trong thâm tâm nắng ấmThầy chắp cánh nhằm tôi bay vào đời.
(Người thầy năm xưa)
Lời Thầy năm xưa vẫn luôn ghi lại trong lòngThời tuổi thơ đầm ấm bên trang sách hồngLời Thầy trìu quí thiết tha lắng sâu bao điềuThầy luôn ước ước ao sớm mai bao fan lớn khôn.
(Ký ức lời thầy)
b. Thân bài
- diễn đạt về thầy giáo:
Giới thiệu chung: tên của thầy là gì?, trong năm này thầy khoảng chừng bao nhiêu tuổi? Thầy dạy dỗ môn học tập nào? Thầy đã có tác dụng nghề dạy học bao thọ rồi?Miêu tả khái quát: chiều cao, cân nặng, dáng hình, khuôn mặt…Miêu tả đưa ra tiết: chọn mô tả sâu vào trong 1 số bộ phận mà em ấn tượng nhất ngơi nghỉ thầy giáo, ví dụ: mái tóc, đôi mắt, bàn tay…Phong cách huấn luyện và đào tạo của thầy (gần gũi, nhiều dạng, phối kết hợp nhiều trò chơi…)Tính giải pháp của thầy: phụ thuộc vào cách thầy ứng xử, tiếp xúc với học sinh, đồng nghiệp, bạn bèMối dục tình của thầy với tất cả người bao phủ (học sinh, đồng nghiệp…) (thân thiết, gần gũi hay xa cách…)Tác phong của thầy (năng động, hài hước, dí dỏm, cứng nhắc, rét lùng…)- cảm giác của em về thầy:
Ấn tượng của em về thầy là 1 trong giáo viên như vậy nào? (về tính cách, về phong thái dạy…)Kể lại một kỉ niệm thâm thúy nhất giữa em và thầy, mà đến bây giờ em vẫn không quên (chú ý kể ngắn gọn, đủ kết cấu nguyên nhân, diễn biến, kết thúc)Nhờ thầy mà em đã biến hóa như thế nào? hiệu quả học tập của em tân tiến ra có tác dụng sao?Em đã có những hành động, thái độ gì để miêu tả tình cảm của mình dành cho thầy.c. Kết bài
- hồ hết tình cảm của em dành cho tất cả những người thầy kính yêu.
- Hy vọng, ước muốn dành cho tất cả những người thầy của mình.
Dàn ý cảm xúc về thầy giáo mẫu 3
a. Mở bài
- đưa ra quyết định sự thành công xuất sắc của một học tập sinh, của một bé người luôn luôn là tín đồ thầy thân thương.
- trông rất nổi bật hơn cả đó đó là tình nghĩa thầy trò với truyền thống "Tôn sư trọng đạo”.
b. Thân bài
- Miêu tả
Vóc dáng, nước ngoài hình: Cao ráo, hơi tí hon với trang phục đơn sơ (bộ áo sơ mi, quần tây).Đôi mắt: Sâu thấm chất cất biết bao thăng trầm của cuộc sống.Mái tóc: trộn sương, điểm vài ba sợi bạc tình vì phấn, do bao tâm huyết gửi gắm đến những em học viên của mình.Gương mặt: ốm gầy, xương xương.Bên cạnh đó là 1 trong chiếc cặp, chiếc xe đạp điện cộc cạch hằng ngày thầy chạy cho trường.Ôi! Thật đáng tôn trọng trọng biết bao fan thầy của tôi.Khi sống trên lớp, thầy gửi từng nét chữ như “rồng cất cánh phượng múa”, điêu luyện từng nét chữ thật đẹp. Học viên chúng tôi ai cũng mê mẩn.Giọng thầy giảng bài nghe thật ấm áp, êm ả đầy trìu mến, yêu thương thương.Ở mỗi bài học mà thầy mang về cho shop chúng tôi là cả một bầu nhiệt huyết với những bài học kinh nghiệm đạo đức rất thú vị mà cửa hàng chúng tôi mong mong được học hỏi.- kể chuyện - tất cả lần, một bạn trong lớp đùng một phát gây hấn với các bạn khác. Thực trạng rất gay gắt và cá lớp bừa bãi hẳn lên.
Thầy Hước vào lớp và chú ý thấy sự việc nhưng thầy thực tâm lí khi call riêng hai bạn trẻ ấy ra phía bên ngoài để thầy thì thầm nhẹ nhàng, răn dạy bảo chúng ta không được như vậy nữa.Nhờ gồm thầy mà đôi bạn trẻ đã giảng hòa cùng với nhau cùng trở thành cặp đôi rất thân cùng nhau nữa.Quả thật, thầy là 1 trong những người giáo viên giàu tởm nghiệm, không chỉ là trong trình độ chuyên môn mà về mặt chổ chính giữa lí học viên thầy cũng khá tâm lí.Tôi thiệt sự yêu quý và thần tượng thầy lắm.Mong cầu của tôi là năm học tập sau tôi lại được thầy giảng dạy, được thầy ngọt ngào và đon đả như năm học tập này.c. Kết bài
- Dẫu hiện nay tôi không hề được học tập thầy nữa tuy vậy bao kỉ niệm trong tôi về bạn thầy đáng kính vẫn không lúc nào phai nhòa.
- Tôi luôn luôn tự hứa hẹn với phiên bản thân mình sẽ luôn phấn đấu học giỏi để không phụ lòng cha mẹ và nhất là người thầy thuở nào của tôi.
Bài văn biểu cảm về thầy giáo
Cảm suy nghĩ về thầy giáo mẫu 1
Là một học sinh lớp 6, em đã từng có lần được học tập với tương đối nhiều thầy cô giáo. Tuy mỗi người một tính cách khác nhau, nhưng người nào cũng yêu thương, tận tụy bởi học sinh. Cho dù thế, em vẫn để nhiều sự yêu thương cùng kính trọng hơn nhiều cho một bạn giáo viên đặc biệt. Đó đó là thầy Quân - cô giáo dạy lịch sử vẻ vang của em.
Lúc không được gặp thầy, em cho rằng thầy sẽ hệt như thầy giáo dạy lịch sử vẻ vang cũ hồi cấp một nhưng mà thôi. Gồm chút cũ kĩ cùng truyền thống. Phương pháp truyền đạt buốn chán chỉ tất cả đọc và chép. Thế nhưng thầy đã khiến cho em phải thay đổi tất cả suy nghĩ. Thầy Quân là một trong những thầy giáo trẻ khôn xiết năng hễ và nhiệt huyết. Năm nay thầy mới có hai mươi cha tuổi thôi. Toàn thân thầy cao ráo, khỏe khoắn mạnh. Làn da trắng trẻo mà những cô thường xuyên bảo là trông khôn xiết thư sinh. Thầy có mái tóc đen, cắt ngắn gọn gàng. Đôi mắt sáng luôn luôn tràn đầy năng lượng. Phong thái ăn mặc từng ngày của thầy cũng khá năng động. Thường xuyên là áo sơ mi, quần vải, giầy thể thao và balo. Điều đó khiến thầy trông thật gần cận với học sinh.
Điều mà em thích hợp nhất sống thầy đó là cách thầy giảng dạy. Những bài học khô khan, con số nhàm chán, trận đánh phức hợp được thầy dạy dỗ thật dễ hiểu, dễ dàng nhớ. Thầy đưa ra đông đảo hình ảnh, số đông video, những quy mô rồi phân tích và lý giải chúng theo cách dễ dàng nhất. đông đảo ví dụ mô rộp của thầy cũng thật thú vị. Đặc biệt thầy còn thường xuyên kể hầu hết câu chuyện nhỏ dại xoay quanh bài học kinh nghiệm trong sách khiến cho chúng em cần trầm trồ về vốn tri thức lớn tưởng của thầy. Nhờ việc nhiệt tình, trí tuệ sáng tạo ấy nhưng mà thầy Quân đã thay đổi giờ lịch sử dân tộc trở thành giờ học tập được chúng em mong chờ mỗi tuần.
Không chỉ dạy dỗ hay, nhưng thầy Quân còn là một người khôn xiết năng nổ trong các hoạt động tập thể. đều lần gồm sự khiếu nại gì thầy đông đảo tham gia không còn mình. Từ các việc nặng nhọc như khuân vác, trang trí sân khấu đến việc làm MC, viết kịch bản… Thầy luôn luôn làm hết sức mình. Chính vì thế, mà những đồng nghiệp trong trường ai ai cũng quý mến thầy.
Em ao ước rằng, lịch sự năm học new và cả những năm học sau nữa, vẫn sẽ tiếp tục được học cùng với thầy Quân kính mến.
Cảm nghĩ về thầy giáo chủng loại 2
Hôm qua, nhân thời cơ cuối tuần, em lại trở lại thăm trường cũ. Từng hàng cây, ghế đá, đến sân trường, lớp học tập vẫn tất cả như thời xưa cũ. Khiến những cảm xúc quyến luyến vào em lại được dịp bồi hồi, xúc động. Em lại ghi nhớ về phần đa buổi học dưới sự dẫn dắt dịu dàng của thầy Nhân - người thầy thứ nhất của cuộc sống em.
Năm đó, thầy nhân khoảng tầm gần tứ mươi tuổi, một độ tuổi không quá trẻ trung nhưng lại cũng chưa hẳn là già. Vậy nên, thầy có rất nhiều kinh nghiệm cùng tình yêu thương thương dành cho bầy con của mình. Em vẫn còn đó nhớ hết sức rõ hình dáng của thầy. Thầy Nhân không đảm bảo lắm, chỉ khoảng 160cm, dáng tín đồ hơi tròn trịa với chiếc bụng tròn. Khuôn mặt đầy đặn, phúc hậu với hai con mắt đen ấm áp. Tóc thầy đen, dày thường được chải thành phía 2 bên mái như ca sĩ Đan Trường. Hằng ngày, mọi khi dạy học tập thì thầy sẽ với thêm một chiếc kính gọng đen, lúc ấy nhìn thầy trang nghiêm hẳn lên. Phần đông buổi học đầu tiên, với nhiều bỡ ngỡ, thầy kiên trì dạy bọn chúng em viết từng nét, đọc từng nhỏ chữ. Tự khi mới bập bẹ được vài từ cho lúc phát âm được cả bài bác văn. Kế quả đó, một trong những phần lớn công lao tới từ người thầy giỏi vời. Có những thời gian chúng em nghịch ngợm, làm cho trái lời thầy, kiến thầy cần buồn. Lúc đó thầy ko trách mắng hay tiến công phạt, mà hiền khô khuyên nhủ, giảng giải cho việc đó em nghe. Phần đa tình cảm thân thương ấy, khiến cho thầy như một người thân phụ của chúng em vậy.
Đến nay, tuy dường như không được học tập với thầy gần năm năm rồi, nhưng hầu hết ánh mắt, cử chỉ, giọng nói của thầy em vẫn tồn tại nhớ rõ lắm. Em ước ao rằng, thầy mãi luôn mạnh khỏe, yêu thương đời để lấy thêm nhiều chuyến đò nữa cặp cảng tương lai.
Cảm nghĩ về về thầy giáo chủng loại 3
Vào mọi ngày của mon 11 như thế này, đi ngoài đường những gánh mặt hàng hoa lại trở buộc phải tấp nập. Không chỉ là bởi đó là mùa hoa nở, mà vì hồi tháng này gồm ngày để vinh danh những người làm nghề nắm phấn. Điều đó khiến em lại bổi hổi nhớ về thầy Vinh - tín đồ thầy giáo mà lại em thương yêu nhất.
Thầy Vinh dạy lớp em môn vật Lý năm nay. Lần đầu chạm mặt thầy, em và các bạn ai cũng vô cùng ấn tượng với vẻ bên ngoài năng động, tươi tắn của thầy. Cũng là cái áo sơ mi, quần tây, mà lại được thầy kết phù hợp với đôi giày thể thao và chiếc cha lô. Trông cực kỳ hiện đại. Thầy bao gồm vóc dáng hết sức cao, chắc nên đến 180cm, vày thầy có thể dễ dàng viết lên phần cao nhất của mẫu bảng. Dịp nào bên trên khuôn phương diện thầy cũng là một niềm vui vô cùng rạng rỡ. Những tiết học luôn luôn trở nên nhộn nhịp và cuốn hút dưới sự tinh chỉnh và điều khiển của thầy. Thầy cho chúng em chơi những trò chơi nhỏ thú vị, kết phù hợp với nội dung học khiến cho em dễ dàng nhớ hơn. Thầy thường xuyên dùng thứ chiếu để dạy dỗ học, các mô hình, phân tích được hiển thị dưới dạng tế bào hình chuyển động nhiều màu sắc khiến chúng em triệu tập và thấy rất dễ dàng hiểu. Mọi câu hỏi, bài kiểm tra của thầy cũng tương đối đa dạng, mới mẻ, không 1-1 thuần chỉ nên học nằm trong như hồi lớp 6. Nhờ vào vậy nhưng môn trang bị Lý trở yêu cầu thú vị cùng dễ học tập hơn hết sức nhiều. Ở trong giờ đồng hồ học, thầy Vinh là một trong những người thầy giáo tuyệt vời, còn khi thoát ra khỏi lớp, thầy ấy là 1 trong những người chúng ta nhiệt tình. Thầy ấy trò chuyện với chúng em một cách thân thiện và thoải mái. Có những buổi cuối tuần, thầy ấy thuộc lớp em đi ăn, đi chơi và trung ương sự cùng nhau như người chúng ta thực thụ. Điều ấy khiến thầy nhanh lẹ trở thành giáo viên mà em và chúng ta vô thuộc yêu mến.
Có lần lớp em đã học thì tất cả một chúng ta bị sôi bụng quằn quại, nằm xuống khía cạnh bàn không gượng gạo dậy được. Thấy vậy thầy liền dặn dò cả lớp cá biệt tự, rồi cõng chúng ta ấy chạy thẳng lên phòng y tế. Sau khi biết chúng ta ấy bị đau nhức dạ dày vày chưa ăn uống sáng, thầy ngay thức thì chạy đi sở hữu một tô cháo lạnh rồi mang về. Sau khi dặn dò cẩn thận, thầy mới trở lại lớp. Hành vi quan tâm, sự lo lắng trên khuôn khía cạnh thầy hôm đó, tới lúc này em vẫn còn đó nhớ vô cùng rõ.
Những tiết học tập được thầy Vinh dạy luôn làm em thích thú. Vì chưng vậy, em luôn luôn yêu, quý kính trọng thầy. Em ao ước rằng, năm sau, năm tiếp theo nữa, em vẫn sẽ tiếp tục được học vật Lý với thầy.
Cảm suy nghĩ về thầy giáo mẫu 4
Dẫu đếm không còn sao trời tối nayDẫu đếm hết lá mùa thu rơiNhưng ngàn năm làm cho saoEm đếm hết công ơn bạn thầy?
Đó là đa số câu hát cực kỳ cảm đụng về công trạng của fan thầy giáo. Mỗi khi câu hát ấy vang lên, là hình hình ảnh người thầy nâng niu của em lại hiện về. Đó chính là thầy Hùng - tín đồ thầy nhưng mà em thương yêu nhất.
Thầy Hùng là thầy giáo dạy dỗ thể dục của em lúc em học lớp 6. Khi ấy, thầy khoảng chừng 30 tuổi. Với body cao lớn, cường tráng, thầy biến chuyển người bầy ông nhưng em khôn cùng ngưỡng mộ. Thầy bao gồm làn da màu mật mía cùng thân hình rắn chắc bởi vận rượu cồn nhiều. Mái tóc của thầy màu đen, được giảm ngắn cực kỳ gọn gàng. Bên trên khuôn mặt cương cứng nghị của thầy, là hai con mắt sáng, luôn ánh lên vẻ tự tin. Đặc biệt, thầy Hùng có nụ cười vô cùng rạng rỡ, nó truyền cho học viên niềm vui và niềm nở trong học tập tập.
Hồi ấy, em đang học lớp 6 tuy thế thân hình lại ốm gò, nhỏ xíu yếu, vày vậy, em liên tiếp bị anh em cười chê. Cũng vày thế, mà những tiết thể dục ngoài ra trở thành ác mộng với em. Tuy nhiên, đa số thứ đã chuyển đổi khi em gặp mặt được thầy Hùng. Sau khi nhận ra thể trạng của em yếu ớt hơn chúng ta nam không giống trong lớp, thầy đã chạm mặt riêng em cùng hỏi em vẫn muốn thay đổi phiên bản thân không. Thời điểm ấy, em đã chấp nhận ngay lập tức. Vậy là tự hôm ấy, sáng nào em cũng cho trường trường đoản cú sớm, thuộc thầy chạy cỗ và bè lũ dục trên sân bóng của trường. Cuối tuần, em lại được thuộc thầy chơi bóng đá. Dựa vào vậy, mà chỉ một tháng sau, em đã mạnh khỏe hơn siêu nhiều. Từ thời điểm ấy, em đã rất có thể hòa nhập được vào số đông trò nghịch thể thao cùng chúng ta nam khác. Giờ thể dục cũng chính vì như thế mà trở buộc phải vui vẻ hơn. Toàn bộ những điều ấy, các là nhờ có thầy Hùng đã hỗ trợ em. Do vậy không thời điểm nào là em xong cảm kích, hàm ân thầy.
Ngoài em ra, thầy Hùng còn hay xuyên trợ giúp những tín đồ khác nữa. Thầy giúp những thầy cô không giống chuyển chồng tài liệu, bài thi nặng nài từ văn phòng tới trường học. Giúp bác đảm bảo an toàn di xếp lại đơn vị xe. Giúp cô lao công đổ thùng rác. Thầy làm toàn bộ với niềm vui tươi rực rỡ. Vì chưng thế, hầu hết người ai ai cũng quý quí thầy.
Cuối năm học ấy, thầy Hùng chuyển công tác đến một ngôi trường khác khôn cùng xa. Lúc chia tay thầy, đều người thường rất buồn, có một số trong những bạn còn nhảy khóc. Thầy dạy dỗ thể dục bắt đầu cũng là 1 trong những thầy giáo khôn cùng tốt, thế nhưng với em thầy Hùng mãi luôn là bạn thầy tuyệt đối hoàn hảo nhất.
Bây tiếng đây, em đã trở thành một con trai trai khỏe mạnh, to lớn và yêu mến thể thao. Chủ yếu nhờ thầy Hùng nhưng mà em có ngày hôm nay. Ước mơ lớn nhất của em, chính là trở thành một gia sư thể dục như thầy. Cùng em đang nỗ lực học tập, rèn luyện cần mẫn mỗi ngày để thực hiện mong ước ấy.
Cảm nghĩ về về thầy giáo chủng loại 5
Em nghe thầy hiểu bao ngàyTiếng thơ đỏ nắng và nóng xanh cây quê nhàMái chèo nghe vọng sông xaÊm êm như tiếng của bà năm xưa…
Đó là đa số câu thơ được trích từ bài Nghe thầy gọi thơ - một bài xích thơ nhưng em rất yêu thích. Vì sao em yêu mếm bài thơ ấy, không những vì nó khôn xiết hay, mà lại hơn hết bởi vì nó ngoài ra đã viết về fan thầy nhưng em thương mến nhất - thầy Khoa.
Thầy Khoa là thầy giáo công ty nhiệm của em hồi lớp 2. Cơ hội ấy, thầy đã ko kể 40 tuổi, có tác dụng nghề dạy dỗ học được gần 20 năm. Lần đầu gặp thầy, em đã rất sợ sệt vì chưng vẻ ngoài tráng lệ và trang nghiêm của thầy. Thầy Khoa có vẻ ngoài điển hình nổi bật của một người giáo viên nghiêm túc. Mái tóc đã pha chút bội nghĩa của thầy thời gian nào cũng được chải vuốt gọn gàng gàng. Lúc tới trường, thầy luôn mặc áo sơ mày được là phẳng phiu, đóng thùng gọn gàng trong loại quần âu ko một nếp gấp. Trong cả đôi giày da của thầy lúc nào thì cũng sáng bóng, sạch sẽ sẽ. Khuôn phương diện thầy luôn luôn nghiêm túc, đôi môi khẽ mím, và phần đông thầy chẳng mấy lúc nở nụ cười. Mỗi ngày, thầy luôn đến ngôi trường đúng giờ. Cứ năm phút trước khi vào học là thầy có mặt ở bên trên bàn giáo viên. Thầy cứ ngồi sống đó, im re quan ngay cạnh những học viên của mình.
Xem thêm: Sữa Đặc Có Đường Ngôi Sao Phương Nam Chính Hãng Giá Tốt Tại Bachhoaxanh
Trái ngược hoàn toàn với hình thức bề ngoài khô cứng, gồm phần lạnh nhạt ấy của thầy, là một trong những trái tim vơi dàng, luôn luôn đong đầy tình thân thương. Thầy dạy học một giải pháp chậm rãi, cẩn thận. Điều gì học sinh không hiểu, thầy vẫn dạy lại, một lần không hiểu nhiều thì dạy hai lần, nhì lần không hiểu nhiều thì ba lần. Chẳng bao giờ thầy giận dữ cả. Em cũng chẳng thấy thầy quát lác mắng học tập sinh bao giờ hết. Khi gồm ai có tác dụng sai, thầy lại im lặng, nhìn để ý vào học viên ấy, cho đến khi người học trò nhỏ dại tự mình dấn lỗi bắt đầu thôi. Biện pháp phạt học viên của thầy cũng rất khác. Thầy ko đánh, không mắng, không chép phạt, cũng không điện thoại tư vấn phụ huynh. Mà lại thầy chỉ yêu cầu học sinh ngồi tĩnh mịch ở góc lớp. Ngồi cho đến khi hết buổi học thì về bên nhà. Ấy vậy mà lại em thấy phương pháp của thầy khôn xiết hiệu quả. Vào lớp học của thầy, đứa học tập trò nào cũng nghiêm túc học tập.
Hồi ấy, tuy sẽ lên lớp 2 tuy nhiên em vẫn đọc hết sức kém. Không chỉ đọc chậm, ngoài ra không thể hiểu liền mạch được, cứ ấp úng mãi. Mỗi một khi em vực lên đọc, các bạn lại mỉm cười ồ lên. Vậy nên, trong máu tập đọc trước tiên mà thầy Khoa dạy, em đã hết sức lo lắng. Khi tới lượt mình, em vùng lên đọc, mồ hôi ở tay thắm cả vào trang sách. Em ban đầu đọc từng chữ một “Hôm… nay… là…” Chưa xong câu, giờ đồng hồ cười không còn xa lạ từ các bạn lại vang lên, tuy nhiên nó đã dừng lại ngay lập tức. Em ngước đầu ra khỏi trang sách, thì ra thầy Khoa đang nghiêm mặt quan sát cả lớp. Khi mọi người đã im lặng, thầy nhẹ nhàng nói: Em hiểu tiếp đi. Cùng rồi, lần trước tiên sau bao ngày, em đứng hiểu hết một bài bác văn trước lớp. Dù em gọi chậm, ngắc ngứ dẫu vậy thầy vẫn kiên trì chờ đợi. Chữ nào em không phát âm được, thầy lại hiểu mẫu cho em trước, rồi em bắt chước theo. Sau khoản thời gian em hiểu xong, thầy đồng ý và bảo: xuất sắc lắm, em ngồi xuống đi. Lời khen ấy của thầy đã khiến em vô cùng vui tươi và có thêm niềm tin. Từ bỏ hôm ấy, huyết tập gọi nào thầy cũng hotline em vùng dậy đọc trước lớp. Hiểu được tấm lòng của thầy, em càng thêm ra sức tập luyện. Ở nhà, hôm làm sao em cũng tập đọc để cải thiện khả năng của mình. Vậy nên, chỉ hơn m